Càng ngày càng có nhiều quần chúng xã viên đổ về, chật kín cả chỗ chăn nuôi.
Trời dần tối, ảnh hưởng đến việc vẽ tranh tường, Cố Nguyệt Hoài cũng thu dọn đồ đạc, ôm Yến Thiếu Đường tìm Cố Chí Phượng ở hàng ghế đầu, nhà họ Cố hôm nay là người bị hại, chiếm giữ vị trí cao.
Hội nghị phê bình là một sự kiện lớn, hầu như nhà nào cũng đến, già trẻ lớn bé từng người tranh cãi không ngừng.
Mà ở phía trên, đứng sau bục chủ tịch, chính là khuôn mặt khó coi của Điền Đại Hữu và Điền Điềm đang sợ hãi nắm chặt góc áo của ông ta, hai người là người thân của Điền Tĩnh, chắc chắn phải tham dự sự kiện này, không được có khuynh hướng tư bản chống lại việc phê bình người thân.
Trên bàn đặt ấm nước nóng và bình trà, đó là những đồ cơ bản cần có.
Ở mép bàn còn treo một biểu ngữ, trên đó viết mấy chữ lớn “Hội nghị phê bình”.
Không lâu sau, có vài người từ văn phòng đi ra, có nam có nữ, đều là cán bộ của đại đội sản xuất Đại Lao Tử.
Có bí thư Vương Phúc, chủ nhiệm an ninh Vương Bồi Sinh, chủ nhiệm hội phụ nữ Hoàng Phượng Anh, còn có kế toán, chuyên gia, … cũng đều ngồi trên bục chủ tịch chờ đợi tuyên án kẻ thù giai cấp.
Trong bóng tối, đã có người thắp đèn lồng và bật đèn pin chiếu sáng chỗ chăn nuôi.
Cố Nguyệt Hoài để Cố Chí Phượng ôm Yến Thiếu Đường còn bản thân thì lại lui vào trong đám đông.
Cô vừa mới hòa vào trong đám đông thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707325/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.