Về phần đứa em gái Trần Nhân này cũng không được Trần Nguyệt Thăng quan tâm đến.
Mặt của Trần Nhân hơi hơi xụ xuống, trong lòng cũng có một chút ý kiến đối với Điền Tĩnh, người này còn chưa gả vào mà anh của cô ta đã không nhìn thấy đứa em gái như cô ta rồi, vậy thì nếu gả vào thì sau này trong nhà còn có vị trí của cô ta nữa hay không?
"Sao lại thế này? Hiện tại là thời gian bắt đầu làm việc, sao lại ầm ĩ thế này? Không muốn kiếm điểm công tác à?" Trần Nguyệt Thăng gằn giọng xuống, quát.
Khi anh ta nói lời này thì ánh mắt nhìn lom lom vào Cố Nguyệt Hoài, rất rõ ràng là chỉ trách cứ một mình cô mà thôi.
Cố Nguyệt Hoài thở dài, chậm rãi đứng dậy, cô nhẹ nhàng phủi lớp đất trên người, cười như không cười nói: "Thôi bỏ đi, hôm nay chủ nhiệm Hoàng không có ở đây, sẽ không có ai chủ trì công đạo cho tôi."
Cô nói một câu ám chỉ, sau đó xoay người muốn rời đi.
Trần Nguyệt Thăng thì chú ý tới tầm mắt kỳ lạ của nhóm xã viên chung quanh, gọi để giữ Cố Nguyệt Hoài lại, tiếng nói lạnh lùng: "Có cái gì thì cô cứ nói, tôi là tiểu đội trưởng trong đại đội sản xuất của chúng ta chẳng lẽ còn không giải quyết được một việc nhỏ như phụ nữ cãi nhau này hay sao?"
Lần trước anh ta tùy tiện đánh Nhậm Thiên Tường, nếu không phải có chứng cứ rõ ràng rằng trên người Nhậm Thiên Tường có thuốc mê thì e là chức vị tiểu đội trưởng sẽ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1707484/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.