Cho dù Yến Thiếu Ngu đã rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, nhưng những phiền phức đáng có vẫn nối gót kéo tới.
Nếu Ngưu Tấn đã truyền tin tức về thủ đô, vậy nhất định sẽ có người ngăn cản Yến Thiếu Ngu, cô có thể không làm được gì nhiều, nhưng ít nhất trong chuyện này không thể tiếp tục làm một kẻ ngốc được.
Nếu đời này bọn họ đã quyết định ở bên nhau, sớm muộn gì cũng phải chống lại những người đó ở thủ đô, biết sớm thì lập kế hoạch sớm.
Cô không thể để một mình Yến Thiếu Ngu đối mặt với việc này, hơn nữa theo như lời của Lâm Cẩm Thư, không chỉ là Yến Thiếu Ngu, ngay cả cô là người yêu của Yến Thiếu Ngu cũng bị theo dõi, vậy Yến Thiếu Ương, Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường thì sao?
Cô đã hứa với Yến Thiếu Ngu, sẽ chăm sóc tốt bọn họ, cô sẽ không nuốt lời, phải nhanh chóng quyết định.
Cố Nguyệt Hoài híp mắt lại, cô bình tĩnh nói: "Tôi không có nhiều thời gian, hy vọng bà nói chuyện giữ lời."
Lâm Cẩm Thư mím môi, bà ta khẽ thở dài: "Bé, mẹ chưa từng muốn lừa con."
Bà ta mở cổng ra, đón Cố Nguyệt Hoài vào, vừa vào cửa thì lấy dép lê, gọi người: "Dì Vương, dì Vương ơi? Đồ ăn chuẩn bị thế nào rồi? Bọn nhỏ đều trở về rồi sao?"
Nghe vậy, một người phụ nữ trung niên đeo tạp dề đi từ phòng bếp ra, trên mặt bà ấy chứa ý cười, đang định nói gì đó thì nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài đứng phía sau Lâm Cẩm Thư, vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/1854239/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.