Thôn dân thôn Tiêu Hiểu thật sự không biết những điều này, hiện tại nghe bí thư Tần nói vậy, mới biết sự việc lại nghiêm trọng tới thế, nghe xong liền nhao nhao đáp lại: “Phải, Nhị Muội và Vương Vệ là người có phúc khí lớn!”
Lời này lọt vào tai Vương Vệ, nghe thấy vô cùng buồn cười, trước đó anh vẫn còn là quái vật, bây giờ đã là người có phúc khí lớn rồi?
Bí thư Tần vẫn còn nhớ tới thỉnh cầu của Tiêu Hiểu, nghe vậy liền nói: “Mắt của đồng chí Vương có chút không giống với người bình thường chúng ta, thực ra chẳng có gì, chỉ là dị đồng mà thôi, tuy rằng trong y học trường hợp như vậy không nhiều, nhưng cũng không ít, mọi người không cần thấy quá hiếm lạ.”
“Nói như vậy thì bọ dạng này của cậu ta là bình thường hả?” có người không nhịn được nhỏ giọng hỏi.
“Đương nhiên là bình thường.” Bí thư Tần nói không chút do dự.
Người trong thôn nghe vậy, có người lặng lẽ cúi đầu xuống, nói như vậy trước đây là bọn họ làm sai rồi sao? Vương Vệ căn bản không phải quái vật!
TBC
“Xin lỗi....”
“Xin lỗi....”
Trong đám người lục tục vang lên tiếng xin lỗi, ban đầu còn có chút trốn tránh, sau đó giọng nói liền dần dần lớn lên.
Vương Vệ quay đầu đi hừ một tiếng.
Tay của Tiêu Hiểu và Vương Vệ năm thật chặt từ đầu đến cuối, cô khẽ vuốt nhẹ tay Vương Vệ, đứng cạnh anh thanh thúy nói: “Chồng tôi bởi vì dị đồng từ nhỏ, dẫn tới mọi người duy đoán đủ kiểu về anh ấy, trong đó có không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2176134/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.