Theo bọn họ càng đi càng xa, vẻ cực kỳ hâm mộ trong mắt cô ấy cũng dần dần tắt, không còn một chút ánh sáng nữa.
Mà Tiêu Tam Muội ở trước mắt, tuy rằng vẫn gầy yếu nhưng vô cùng tươi tắn, hai mắt sáng ngời, nụ cười trên mặt dường như mặt trời trên cao, đã ấm áp lại còn loá mắt.
Sao lại thế này? Chẳng lẽ đời này người nhà họ Trương không tới nhà cầu hôn? Nếu không dựa vào tính tình cha mẹ Tiêu thì khẳng định sẽ đồng ý.
Đời này có quá nhiều chuyện khác với đời trước, trong lòng Tưởng Văn Văn vô thức bất an, mày nhíu rất chặt.
Tiêu Tứ Muội không vừa mắt Tưởng Văn Văn: “Hôm nay là ngày chị hai và anh rể hai dọn nhà mới, chị cứng mặt vậy cho ai xem.”
Tiêu Tam Muội quay đầu lại nhìn Tưởng Văn Văn: “Chỉ cần chị ta không tiếp cận anh rể, em cứ kệ chị ta khóc hay cười.”
Tiêu Tứ Muội hừ một tiếng trong lòng: Không phải dụ dỗ anh rể là tốt nhất, nếu phải, hừ!
Vương Vệ và Tiêu Hiểu cảm ơn người giúp đỡ, cuối cùng đến đi ra trước đãi khách, mọi người đều khen nhà xây đẹp, trông vô cùng thoải mái. Vương Vệ che chở Tiêu Hiểu ở giữa, trong lòng đắc ý vô cùng.
“Văn Văn, xem ra tình cảm của Nhị Muội và Vương Vệ rất tốt, cuộc sống sau này của Nhị Muội tốt đẹp rồi, Vương Vệ rất có năng lực, lại có nhà đẹp như vậy, sau này nếu tớ kết hôn có thể có căn nhà thoải mái như vậy thì tốt rồi.”
TBC
Bạn tốt vẻ mặt hâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2176169/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.