Tiêu Tam Muội một tay đẩy Tưởng Văn Văn ra, ghét bỏ không thôi: “Chị làm gì đấy!” Người phụ nữ này lầm đối tượng rồi. Có điều dáng vẻ cô ta nếu bị đàn ông nhìn, nói không chừng sẽ thật sự bị mê hoặc.
Quả nhiên cô ấy phải giúp đỡ chị hai trọng tâm phòng thủ người phụ nữ này.
Tưởng Văn Văn ngồi dậy, trên mặt khôi phục bình tĩnh: “Cô cảm thấy dáng vẻ tôi giống hồ ly tinh?”
“Chị như vậy, không phải hồ ly tinh thì là gì!”
Tưởng Văn Văn trào phúng cười: “Nếu nói dụ dỗ người ta thì tôi không so được với chị hai cô, chị hai cô mới là cao thủ mê hoặc người khác!” Ngày đó ở trong rừng ban đầu cô ta bị dáng vẻ Vương Vệ gây thất thần, sau đó hồi tưởng lại, phát hiện trong đầu lại không thể xóa đi nũng nịu của Tiêu Hiểu, có không muốn cũng không thể không thừa nhận, chẳng trách Vương Vệ và Tiêu Hiểu mới kết hôn thời gian ngắn như vậy liền mê hoặc người ta đến đầu óc choáng váng. Đừng nói Vương Vệ, ngay cả một người phụ nữ như cô ta nghe xong cũng cảm thấy trong lòng xáo trộn lạ thường.
Lại còn giả vờ bộ dạng bạch liên hoa, đây mới là hồ ly tinh chính gốc này!
Dĩ nhiên Tiêu Tam Muội không tin, chị hai cô ấy đơn thuần, đứng đắn nhường nào, ừm, tuy rằng ở trước mặt anh rể không đứng đắn đến vậy… tóm lại, Tưởng Văn Văn đang bôi nhọ.
TBC
“Chị nói bậy gì đó, chị hai tôi đâu có không chung thủy như chị, chị ấy rất đứng đắn, sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2176168/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.