“Được rồi, nếu trước đây Tam Muội chưa từng học Vật Lý, vậy thì bỏ qua Vật Lý trước đã. Chúng ta học một môn khác, Toán học.” Tiêu Hiểu đổi sang tài liệu học tập Toán học mà cô tự biên soạn.
Tiêu Tam Muội thấy cuối cùng đã đến môn học mà mình biết, lập tức ngồi ngay ngắn lại, chuẩn bị nghiêm túc nghe giảng.
Nhưng nghe được một lúc, cô ấy lại mờ mịt, tại sao vẫn không hiểu gì cả vậy? Cái gì mà hàm số? Cái gì mà lý thuyết về vi phân và tích phân, còn có chứng minh gì đó...
Quay đầu lại nhìn Vương Vệ, nhưng lại phát hiện anh đang nhìn Tiêu Hiểu không chớp mắt, nghe vô cùng nghiêm túc.
Cho dù anh rể học nhiều hơn cô ấy một năm thì cũng không chênh lệch đến mức vậy chứ? Chẳng lẽ thực sự là do cô ấy quá ngu ngốc?
TBC
“Có hiểu không?” Tiêu Hiểu hỏi Tam Muội.
Tiêu Tam Muội thành thật lắc đầu, vẻ mặt hoàn toàn là đang nghi ngờ mình là một kẻ ngốc, khiến người ta nhìn vô cùng đau lòng.
Tiêu Hiểu hít vào một hơi, cười nhìn về phía Vương Vệ: “Còn anh thì sao, có hiểu không?”
Vương Vệ ngồi thẳng lưng lại, da mặt cũng căng thẳng, nhìn Tiêu Hiểu rồi chầm chậm gật đầu.
Anh cũng không hiểu.
“Trước kia mọi người hoàn toàn chưa từng học những kiến thức này?” Tiêu Hiểu hoàn toàn mất đi lòng tin có thể cho hai vị học sinh này thi đỗ đại học. Sao lại không hiểu được chứ? Rõ ràng là kiến thức đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, phải biết rằng đây là kiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205031/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.