Ánh mắt Tiêu Hiểu long lanh, đưa trán về phía Vương Vệ để anh dễ xoa hơn.
Vương Vệ bị bộ dạng cún con chờ được ăn này của cô chọc cười: “Có ngốc không hả?”
Hai người lại ngọt ngào thêm một lúc rồi xách sủi cảo lên chuẩn bị đưa sang cho Tam Muội.
Kí túc xá của Tam Muội không ở dãy này, bên đó đều là kí túc xá độc thân, mấy người ghép lại ở cùng một kí túc xá.
Vương Vệ và Tiêu Hiểu gõ cửa, người mở cửa là một cô gái khác ở trong kí túc xá. Cô ta vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Vương Vệ, nhất thời ngẩn ra, gương mặt hơi đỏ lên. Sau khi tỉnh táo lại vội vàng hỏi: “Anh tìm ai?”
Kí túc xá này chỉ có cô ta và Tiêu Tam Muội ở, chẳng lẽ vị đồng chí này đến tìm Tiêu Tam Muội?
“Tôi tìm Tam Muội.”
Cô gái kia vừa nghe quả nhiên là đến tìm Tam Muội, khóe miệng hơi hạ xuống. Không hiểu ra một đồng chí nam tuấn tú như vậy sao lại đến tìm con nhóc nông thôn Tiêu Tam Muội kia.
Giọng điệu phai nhạt đi một chút: “Cô ta đi tắm rồi.” Lúc nhìn Vương Vệ lại không kìm được mềm giọng: “Hay là...anh vào trong đợi cô ta đi.”
Tiêu Hiểu đứng sau lưng Vương Vệ, cơ thể cao lớn của anh che chắn toàn bộ cơ thể cô. Vương Vệ nghe vậy quay đầu nhìn Tiêu Hiểu, Tiêu Hiểu lên tiếng: “Vậy thì vào trong thôi.”
Cô gái bên trong lúc này mới nhìn thấy Tiêu Hiểu, nụ cười cứng lại: “Cô là?”
Tiêu Hiểu cười híp mắt: “Tôi là chị gái của Tam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-vo-chong-dai-lao/2205037/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.