Chờ Lâm Dư Dư trở về chỗ ở của thanh niên trí thức, đã là 12 giờ, mọi người đều đã ăn cơm xong, đang nghỉ ngơi.
Vừa thấy Lâm Dư Dư trở về, Trần Hà lập tức nói: "Dư Dư em đã trở lại, Lâm Yến và Trần Kiều cãi nhau, Lâm Yến muốn dọn đi, em có quan hệ tốt với em ấy, em mau đến khuyên em ấy đi."
Lâm Dư Dư: "Chờ em ăn cơm xong đã, em đang ốm, bác sĩ nói cơ thể em bị suy kiệt rất ngiêm trọng, cần phải bòi bổ cơ thể thật tốt, cho nên em phải ăn cơm để bồi bổ thân thể đã."
Trần Hà: "Xem chị này, vậy mà lại quên mất chuyện này, nghiêm trọng như vậy, vậy công việc của em phải làm thế nào?"
Lâm Dư Dư: "Chỉ có thể xin nghỉ." Làm việc sẽ được tính công điểm, công điểm đổi lương thực, nếu cô không làm việc sẽ không được tính công điểm, không có công điểm thì sẽ không có lương thực, dù sao cô cũng ăn cơm của chính mình làm, chứ không lợi dụng người khác.
Trần Hà đới với việc này cũng không có ý kiến, bị bệnh nếu không xin nghỉ thì phải làm sao?"Thuốc do bác sĩ hôm qua kê cho em còn chưa sắc, để chị đi sắc thuốc cho em."
Lâm Dư Dư: "Cảm ơn chị Trần, không cần đâu, em hôm nay lên bệnh viện huyện cũng lấy thuốc, chị làm việc cũng mệt rồi nên cần nghỉ ngơi, tí nữa em sẽ tự sắc thuốc."
Trần Hà: "Chị không sao, sắc thuốc cũng được ngồi nghỉ ngơi mà."
Trần Hà là chị cả, cô vẫn luôn chiếu cố các nữ thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/80873/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.