Tô Cần đứng ỳ chỗ đó, không nhúc nhích, nói một cách kiên định: “Mẹ, con muốn tách hộ!”
Giọng điệu kiên quyết này khiến bà nội Tô khóc òa lên: “Hu hu”
Tô Đại Lực dùng chân đạp thẳng vào người Tô Cần: “Đồ vô liêm sỉ, ai bảo mày chọc mẹ tức giận? Còn không mau qua xin lỗi mẹ ngay! Cả Kiến Quốc nữa, mau qua đây!”
Tô Kiến Quốc cũng đứng ỳ một chỗ không động đậy, con mắt gắt gao lườm bà nội Tô và Tô Đại Lực.
Tô Cần chấp nhận, lúc mà anh quyết định, cũng là lúc đã hạ quyết tâm, lúc trước không muốn tách hộ, ai khuyên cũng đều không có tác dụng, bây giờ muốn tách hộ là chắc chắn là phải tách hộ.
Tô Đại Lực qua đỡ bà nội Tô: “Mẹ, mẹ đừng như vậy, là con cái bất hiếu với mẹ.”
Trên trán Tô Cần nổi gân xanh, mẹ chỉ biết làm mấy thứ này thôi. Trên mặt Lục Tư Hoa cũng đổ mồ hôi lạnh, cô ấy đã chịu đủ đựng thủ đoạn này mẹ chồng nhiều năm, sớm đã muốn tách hộ từ lâu.
Nhưng ba mẹ chồng không đồng ý, sống c.h.ế.t cũng không đồng ý. Lý do khi đó là, chú em còn nhỏ, không thể tách hộ, bây giờ chú em đã sắp tốt nghiệp trung học phổ thông, chuẩn bị lên thành phố làm người thành phố, lúc này có thể tách hộ được rồi chứ?
Nhưng giờ đây nhắc lại đề tài tách hộ này, vẫn như cũ không nhận được sự đồng ý của bà nội Tô. Cô ấy biết chuyện ra ở riêng vẫn sẽ bị bỏ qua.
Sự hỗn loạn này ngược lại khiến cho chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-menh-cam-ly/2718791/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.