Nghe thấy phó bộ trưởng khen Tô Cần, trong lòng Tôn Trường Vệ cũng rất vui vẻ, dù sao đây cũng là anh em một nhà, sao có thể không vui mừng chứ? Còn là người mà anh ấy giới thiệu qua đó, nếu như Tô Cần làm ở đội vận chuyển không được tốt, bị người ta phê bình, đó mới là khiến anh ấy mất mặt.
Bây giờ lại tận tai nghe thấy tin tức này từ trong miệng Tô Cần, làm sao anh ấy không vui được chứ?
Anh ấy vỗ bả vai Tô Cần nói: "Tốt, khá lắm, mong rằng em sẽ cố gắng làm việc ở trong đội vận chuyển, tranh thủ sớm ngày được chuyển chính thức"
Sau khi chuyển chính thức, vậy là có thể chuyển từ nông nghiệp sang phi nông nghiệp rồi, lương thực được phân phối hình như cũng không tồi.
Tô Cần nói: "Em sẽ mà, chỉ cần có suất chuyển chính thức, nhất định em sẽ cố gắng lấy được"
Mặc dù chuyển chính thức rất khó, nhưng anh ấy sẽ cố gắng. Tiền lương khi được chuyển chính thức sẽ nhiều hơn tiền lương của nhân viên tạm thời hai mươi tệ, vậy là đủ cho trong nhà chi tiêu không lo rồi.
Ông ngoại Lục trầm ngâm, hỏi anh ấy: "Chuyện công việc của con, ba mẹ con chưa biết đúng không?"
Tô Cần lắc đầu: "Bây giờ bọn họ vẫn chưa biết, nhưng chắc chắn chuyện này cũng không lừa được bao lâu, một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ biết được từ trong miệng người khác, đến lúc đó sẽ không thiếu được một trận ầm ĩ."
Nghĩ đến sự thiên vị của bên nhà nội, Tô Cần bèn không nhịn được mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-menh-cam-ly/2718902/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.