Các cô gái đều vui vẻ tặng quà, và Ngụy Tình cũng tiếp nhận rất hồ hởi. Nhưng trong số quá nhận được, món quà của Khương Du Mạn thực sự đã chạm đến tận đáy lòng cô.
Ngụy Tình nâng niu đặt chai rượu t.h.u.ố.c vào phòng khách, cô nói: “Cô Du Mạn, chai rượu t.h.u.ố.c này của cô đúng là quá quý. Anh trai em hay bị thương, cả những người khác trong nhà nữa, thứ này tốt hơn t.h.u.ố.c ở bệnh viện quân khu nhiều.”
Bác sĩ bệnh viện quân khu nói cô phải mất hai tuần mới hồi phục được vết thương, vậy mà sau khi dùng rượu t.h.u.ố.c này, chỉ ba ngày cô đã lành lặn như thường. Hiện giờ, chai rượu t.h.u.ố.c này trong mắt Ngụy Tình chẳng khác nào linh đan diệu d.ư.ợ.c cứu mạng.
Nghe vậy, Khương Du Mạn thầm nghĩ, có thêm Nước Linh Tuyền vào, chẳng lẽ lại không hiệu nghiệm sao?
Cũng may mà có rượu t.h.u.ố.c này để làm vật che chắn, nếu không cô thật sự không biết giải thích thế nào cho rõ ràng.
“Sao lại bỗng dưng nhắc đến bệnh viện quân khu?” Trên cầu thang đột nhiên vang lên một giọng nói hùng hồn, sang sảng.
Khương Du Mạn và những người khác ngước nhìn, liền thấy Ngụy lão cùng hai người đàn ông trung niên xa lạ khác đang bước xuống.
Vừa nhìn rõ mặt Ngụy lão, đôi mắt của mấy cô nữ binh liền mở to. Đây chẳng phải là vị lãnh đạo cấp cao từng đến thị sát Sư đoàn 22 hôm trước sao? Sao ngài ấy lại ở nhà Ngụy Tình?
“Ông ơi, cháu đang nói rượu t.h.u.ố.c cô Du Mạn mang đến rất hiệu nghiệm ạ.” Ngụy Tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/2959316/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.