Vảy cá và nội tạng được rửa sạch, lưng cá bóng loáng còn thái mấy miếng chỉnh tề, sau đó là hành gừng tỏi nấm hương đã thái chuẩn bị xong.
Sau khi làm xong những việc đó, Cố Nghiên đốt củi.
Đợi sau khi nồi nóng lên, đổ dầu vào nồi chiên, thả cá thêm nước, đổ hết gia vị như hành gừng tỏi nấm hương vào, động tác liền mạch lưu loát, cuối cùng đóng nắp lại bắt đầu nấu.
Ước chừng nửa giờ, hương thơm của canh cá liền không khống chế được mà tràn ra ngoài.
Phòng bếp hẹp hòi u ám mờ mịt sương mù, Cố Nghiên ngồi dưới nệm cỏ như ẩn như hiện, phảng phất như tiên tử mới hạ phàm từ trên trời xuống, chỉ có động tác thêm củi thuần thục của cô mới có thể cho thấy cô là một phàm nhân thế tục.
Sau khi ngửi được hương vị, xóm ở bên cạnh lập tức biết Cố Nghiên đang nấu ăn, bởi vì chỉ có Cố Nghiên mới có thể làm đồ ăn thơm như vậy.
Người khác đều ngửi thấy rõ như vậy, chứ đừng nói là người nhà họ Cố.
À không, vốn dĩ đám người mẹ Cố ăn còn tính là no, lúc này bụng không hẹn mà cùng vang lên, cháo gạo trắng là ngon, nhưng sao có thể ngon miệng bằng canh cá trắm tươi ngon chứ?
Cho dù không thấy được bọn họ cũng có thể tưởng tượng ra được, Cố Nghiên chắc chắn sẽ đun cho canh trắng nõn, còn trắng hơn so với cháo gạo vài phần.
Nếu uống một ngụm canh lập tức có thể nuốt cả đầu lưỡi xuống, từ đó lòng đều ngứa, nhớ mãi không quên.
Thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-anh-chong-tho-kech-yeu-vo-nhu-vang/2722131/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.