Gia đình anh ấy nợ em gái hai mươi ba năm, cho dù có cho thêm bao nhiêu tiền thì cũng đáng giá.
Cuối cùng Cố Nghiên cũng không còn lo ngại gì nữa, đôi mắt đỏ hoe, cô ôm bọn họ vào lòng: “Ba, mẹ, anh trai, mọi người thật tốt."
“Chúng ta là người một nhà mà." Mẹ Tần đau lòng vỗ vỗ lưng cô.
“Dạ, là người một nhà"
Ngày tổ chức hôn lễ đã được lựa chọn tổ chức trong khách sạn lớn nhất tỉnh.
Nơi tổ chức nghi lễ là bên bờ biển.
Biển xanh và bầu trời xanh, những ngọn núi phía xa nhấp nhô, thời tiết nắng ấm lạ thường.
Cố Nghiên mặc một chiếc váy cưới đặt may màu trắng tinh khiết, lớp váy xếp tầng lộng lẫy và tao nhã khiến vòng eo của cô càng thêm thon thả.
Chiếc cổ thiên nga thon thả trắng nõn hơi nhô lên, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú giống như mỹ nhân bước ra từ trong tranh.
Cùng với sự xuất hiện của Cố Nghiên, tất cả mọi người và cảnh vật xung quanh đều trở thành những thứ làm nền.
Khán giả hội trường đều im lặng, chỉ có ánh sáng kinh ngạc lóe lên trong ánh mắt.
Ba Tần khoác tay con gái, dẫn cô đi trên thảm đỏ.
Còn ở phía bên kia thảm đỏ chính là Trình Kính Tùng đang đứng đợi.
Hôm nay anh đẹp trai lạ thường, đầu tóc tỉ mỉ, ngũ quan cương nghị, dưới ánh mặt trời càng thêm bắt mắt.
Bông hoa trước túi bộ trang phục cùng tone với bó hoa trên tay Cố Nghiên đang cầm.
Ba Tần trịnh trọng đem tay của Cố Nghiên đặt vào trong tay của anh.
Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-anh-chong-tho-kech-yeu-vo-nhu-vang/2722305/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.