“Sinh nhật sang năm, em muốn ăn bánh kem.”
“Được.” Lạc Quốc Vinh đồng ý không chút do dự.
Lạc Di nhìn cha mẹ đang rải thức ăn cho chó, cảm thấy mình ăn no mất rồi.
Cô ho khan: “Cha, cha tỉnh lại đi, trong huyện không có bánh kem, không đúng, cha biết bánh kem là gì à?”
Lạc Quốc Vinh sửng sốt, quả thực ông không biết, chưa từng thấy, cũng chưa từng ăn, chỉ được ăn bánh bông lan thôi.
Ngô Tiểu Thanh tức giận liếc con gái: “Không được ức h.i.ế.p cha con, cha con là người đàng hoàng.”
Lạc Di đang uống cháo gà thì bị sặc, mẹ thật lợi hại, trả đũa cô.
Cô vuốt n.g.ự.c ho khan mấy tiếng, Tiêu Thanh Bình ngồi bên cạnh đưa ly nước qua, cô yên lặng uống hết.
Vất vả lắm mới hết ho, Lạc Di không nhịn được mà chê: “Mẹ à, rõ ràng là mẹ được sủng mà kêu, ức h.i.ế.p người đàng hoàng đó.”
Ngô Tiểu Thanh không so đo với con gái, nhìn chồng mình: “Quốc Vinh, anh nói xem ai ức h.i.ế.p anh?”
Lạc Quốc Vinh cười ngốc: “Có à? Sao anh không biết thế? Vợ anh thương anh, con gái anh cũng hiếu thảo.”
Ông là vua nịnh nọt, không đắc tội ai, cũng đắc tội không nổi.
Lạc Nhiên đang gặm đùi gà ngẩng đầu lên: “Cha, con thì sao?”
Khóe miệng Lạc Quốc Vinh giật giật, ông kiên quyết không thừa nhận mình đã quên mất con trai.
Con gái là bảo bối, con trai… Chỉ là sự cố thôi.
“Tiểu Nhiên nhà chúng ta là đứa bé ngoan, hiểu chuyện, thân thiết nhất.”
Lúc này Lạc Nhiên mới thấy vui, tiếp tục gặm đùi gà, mềm mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2513167/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.