Dì căng tin lập tức im bặt, không còn dám khuyên thêm nữa, bà ấy có can đảm nói chị Tiêu, nhưng lại không dám nói một chữ không với Lạc Di.
Bà ấy ân cần cười hỏi: "Sở trưởng, cô muốn ăn gì? Sữa đậu nành ngon đó, cô có muốn một ly không?"
Lạc Di nhìn quanh một vòng, phòng ăn không đông người lắm: "Vậy cho cháu một ly đi."
Cô gọi một chiếc bánh bao thịt một ly sữa đậu nành, nửa trái bắp.
Bắp ngô rất mềm ngọt, sữa đậu nành nhà làm hương thơm nồng nức mũi, bánh bao nhân chắc thịt, khẽ cắn một miếng miệng toàn nước, thức ăn ở căng tin được chế biến vệ sinh sạch sẽ, ăn còn ngon hơn đồ bên ngoài.
Tiêu Ngọc bưng một chén nhỏ chạy tới: "Dì sở trưởng, dì có thể giúp con mượn vài cuốn sách ở đại học Bắc Kinh không ạ?"
Lạc Di rất khoan dung với trẻ nhỏ: "Được chứ, viết tên sách ra cho dì đi."
"Cảm ơn dì sở trưởng ạ." Tiêu Ngọc được chị Tiêu dạy dỗ rất tốt, lễ phép lại vô cùng hiểu chuyện, người trong sở đều rất thích cô bé.
Cô bé viết tên sách ra, Lạc Di có chút bất ngờ nhìn cô bé một cái: "Cháu thích hóa học sao?"
Tiêu Ngọc dùng sức gật đầu, mắt đầy sùng bái: "Vâng, nó rất thú vị ạ, sau này cháu muốn làm một nhà hóa học."
Có thể do là con nhà nghèo nên từ sớm cô bé đã có sự trưởng thành hơn các bạn cùng lứa tuổi, cũng có chủ kiến hơn.
Lớn lên trong sở, thường xuyên được tiếp xúc với các nhân viên nghiên cứu khoa học,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2691852/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.