Chẳng qua không biết vì lý do gì, hình như cũng bắt đầu từ lúc đó, là anh đã bắt đầu đối xử lãnh đạm và lạnh nhạt hơn với người nhà họ Lâm cũng như với Lâm Kiến Minh rất nhiều.
Hàn Hướng Quân nghe thấy Hàn Hoài Sơn hỏi như vậy, đầu tiên là trên mặt xuất hiện biểu tình nghi ngờ cộng với chút khó hiểu, nhưng rất nhanh sau đó lại đổi thành vẻ mặt lạnh lùng không cảm xúc giống như ban đầu. Nếu như đổi lại là người bình thường mà nhìn thấy vẻ mặt này, nhất định là sẽ rất có khả năng đứng ngồi không yên, khó chịu, sốt ruột, và tất nhiên là cả tức giận nữa. Nhưng Hàn Hoài Sơn lại là cha của anh, cho nên cũng không còn xa lạ gì với tính cách này nữa, đồng thời trong lòng cũng chẳng cảm thấy có điều gì khó chịu.
"Không thấy." Anh dùng giọng điệu bình thản để trả lời.
Năm đó, lúc anh đi thôn Chu Gia vốn dĩ không phải là vì đi đón Lâm Kiến Minh trở về.
Mà là bởi vì vùng nông thôn mà Lâm Kiến Nghiệp cùng với Mạnh Nam xuống khi đó cũng trùng hợp là nơi mà Lâm Kiến Minh đang ở.
Sau khi anh đến thôn làng đó, liền nhanh nhanh chóng chóng đi tìm người những người có khả năng biết rõ mọi chuyện để hỏi kỹ càng về những sự việc đã xảy ra trước cũng như sau khi Lâm Kiến Nghiệp và Mạnh Nam qua đời lúc còn ở ngôi làng đó. Đương nhiên, cũng vì thế mà chắc chắn là anh cũng sẽ biết bọn họ còn có một đứa con gái riêng đang sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-dai-vien-tieu-tuc-phu/297648/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.