“Mày làm gì vậy? Muốn gì hả?”
Gã đàn ông trông rất hung dữ, mặt đầy thịt, vẻ ngoài trông như không nên đụng vào.
Tên trộm tức giận nhưng không dám trút giận lên người đàn ông, sợ hãi vô cùng, đứng dậy lúng túng xin lỗi: “Đại ca, tôi xin lỗi. Vừa rồi tôi đứng không vững, xin anh tha thứ, anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, đừng chấp nhặt với tôi. Vậy anh ngồi chỗ tôi, tôi đi vệ sinh hút điếu thuốc.”
Ôn Độ ở bên cạnh chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, lên tiếng: “Chú ơi, chú kiểm tra xem ví của chú còn không.”
Người đàn ông vô thức sờ vào ví, lập tức trợn tròn mắt, không cần Ôn Độ nói, đã lôi tên trộm ra và ấn xuống bàn.
Anh ấy sờ vào túi của tên trộm, sau đó lôi ra một đống đồ.
Người đàn ông dang rộng hai tay, mọi người xung quanh kinh ngạc thốt lên. Nhìn bằng mắt thường cũng biết đây không phải là đồ của một người. Bên trong còn có tiền gói trong khăn tay, tiền gói trong giấy, những tờ đại đoàn kết lẻ tẻ, một hào năm xu cũng không ít.
“Đó là khăn tay của tôi! Tiền của tôi!” Người phụ nữ lên tiếng bỗng chốc òa khóc.
Cô ấy cúi đầu nhìn xuống quần áo của mình, phát hiện ra túi áo bị rách một đường, bông gòn bên trong lộ ra ngoài.
“Cái đồ vô lương tâm này làm rách mất cái áo đẹp duy nhất của tôi rồi!”
Chồng cô ấy là một người đàn ông chất phác, từ phía sau chen lấn đến, nói với người đàn ông hung hãn: “Vị đại ca này, tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-em-gai-cua-nam-chu-trong-nien-dai-van-da-tro-lai/1252137/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.