Cố Bạc Xuyên mặt mày vui hẳn lên, mắt ánh lên vẻ phấn khích long lanh.
"Mển Nhi, anh biết ngay trong lòng em vẫn còn yêu anh mà."
Cố Hàn Châu không nói gì, nhưng tôi cảm nhận rõ sắc mặt anh ấy đột nhiên tối sầm, như đang kìm nén điều gì đó.
Cố Miểu tức giận nói: "Tô Mển Nhi, sao cô lại vô liêm sỉ thế, đã gả cho anh tôi rồi mà còn định bỏ trốn với anh ta à? Bố tôi đối xử tốt với cô như vậy, cô có thấy xứng đáng với ông ấy không?"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi lờ đi cơn giận của Cố Miểu, nhìn về phía Cố Bạc Xuyên, khóe môi nhếch lên nụ cười chế giễu.
"Cố Bạc Xuyên, mặt anh cũng to thật đấy khi nghĩ rằng tôi sẽ gả cho anh? Còn yêu anh nữa chứ?
"Anh tuy cũng đẹp trai đấy, nhưng so với chồng tôi, chỉ xứng xách giày cho anh ấy thôi."
Cố Miểu đang tức giận nghe tôi nói vậy, vẻ mặt như vỏ rùa nứt vỡ, nhìn tôi với ánh mắt khó dò.
Cố Bạc Xuyên thấy tôi chế nhạo anh ta không chút nể nang, mặt tái đi, đau đớn nhìn tôi chằm chằm.
"Mển Nhi, lẽ nào em quên Nam Nam Bắc Bắc của chúng ta rồi sao?"
Tôi không để ý thấy trong mắt Cố Hàn Châu thoáng qua vẻ căng thẳng.
Tôi cười lạnh: "Tôi còn Đông Đông Tây Tây nữa này!"
Cố Miểu mặt mày hóng hớt, tò mò hỏi: "Nam Nam Bắc Bắc là ai thế?"
Tôi nhìn Cố Bạc Xuyên đầy ẩn ý, nhướng mày: "Là... hai con súc sinh nhỏ mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-meo-con-cua-co-han-chau/2697035/chuong-5.html