Nói làm là làm ngay, buổi chiều Lưu Đại Ngân lập tức đi tìm người hỏi thăm.
Nhà họ Lý bán gà nướng trên con phố này đã gần một năm, cũng coi như đã thân quen hết với hàng xóm láng giềng ở khu này rồi.
Ông Phương kia chơi đàn ở chỗ này, chứng minh nhà ông ấy cách đây không xa lắm.
Lưu Đại Ngân tìm hai bà cụ quen thuộc tình hình quanh khu phố này, hỏi thăm vài câu đã hỏi rõ ràng lai lịch của ông Phương kia.
Ông ấy họ Phương, tên đầy đủ là Phương Sơn Thủy, năm nay hơn sáu mươi tuổi, trước kia gia đình ông ấy là gia tộc lớn, bản thân ông ấy là công tử nhà giàu.
Sau khi giải phóng, người nhà ông ấy đều chạy đến Cảng Đảo, Đài Đảo, và ra nước ngoài rồi, chỉ mình ông ấy ở lại trong nước.
Vợ ông ấy mất sớm, con trai duy nhất cũng ở nơi khác, trong nhà chỉ có một mình ông ấy.
Lưu Đại Ngân nói chuyện phiếm với hai bà cụ kia một lúc, lại hỏi: “Ông Phương kia chơi đàn hay nhỉ, không biết ông ấy học từ đâu?”
“Chuyện này thì tôi biết.” Một bà cụ nói: “Nghe người ta kể, hồi gia đình ông ấy còn giàu có, đã mời thầy về dạy riêng. Người kia còn là một vị thầy rất nổi tiếng đó.”
Sau khi nói chuyện phiếm với hai bà cụ kia một lúc, Lưu Đại Ngân đã hỏi thăm được một chút chuyện về Phương Sơn Thủy. Theo lời hai bà cụ này thì, nhân phẩm của đối phương không tệ, cũng tốt tính nữa, hàng xóm nếu ai có chuyện gì cần giúp, ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/2401999/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.