Tới trước cửa nhà họ Lưu rồi, Lưu Hồng Mai mới nói thêm một câu: “Đồng chí Lý, anh vào nhà ngồi chơi đã.”
“Tôi không vào đâu. Đồng chí Lưu, tôi… Con người tôi ăn nói vụng về, không biết nói chuyện…” Lý Lưu Trụ nhìn Lưu Hồng Mai, nhẹ nhàng hỏi: “Cô có đồng ý cho tôi cơ hội tìm hiểu cô không? Nếu đồng ý thì cô khẽ gật đầu một cái, nếu không muốn thì khẽ lắc đầu, coi như hôm nay tôi chưa nói gì cả, sau này chúng ta vẫn giống như trước kia, coi nhau như hàng xóm láng giềng bình thường.
Lưu Hồng Mai khẽ gật đầu một cái.
“Vậy… Vậy là cô đồng ý?”
Lưu Hồng Mai ngẩng đầu, nhìn Lý Lưu Trụ đứng trước mặt mình, nhẹ nhàng nói: “Tôi cảm thấy anh là người thành thật, có thể cho tôi cuộc sống yên bình. Tôi đồng ý ở bên anh.”
Lý Lưu Trụ nở nụ cười: “Vậy sau này anh gọi em là Hồng Mai được không?”
“Đương nhiên là được rồi, em cũng gọi anh là Lưu Trụ nhé.”
“Hồng Mai?”
“Dạ. Anh Lưu Trụ?”
“Ơi.”
Hai người trẻ tuổi vừa xác định quan hệ có rất nhiều lời muốn nói với nhau, nhưng lại không nói nên lời, chỉ biết nhìn đối phương chăm chú, giống như nhìn thế nào vẫn không thấy đủ.
“Hồng Mai, em về trước đi, tối mai… Tối mai anh mời em ăn cơm nhé.”
“Vâng, mai gặp.”
Vân Chi
“Mai gặp.”
Lưu Đại Ngân đang nấu cơm trong phòng bếp, nghe thấy tiếng con trai về nhà, bà ấy cầm muỗng ra khỏi phòng bếp, nói: “Lưu Trụ, trong nhà hết tương rồi, con đi mua một chút đi, Khai Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/2464908/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.