Quý Trạch nói xong một lúc lâu mà không ai đáp lại. Lúc này, anh ta mới nhận ra có gì đó không đúng.
Trong những gia đình bình thường khác, người đứng bếp thường là người thím, nhưng ở đây thím nhỏ lại đứng ở cửa bếp, tay không làm gì, trong khi chú nhỏ – người vốn dĩ luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng – đang mặc tạp dề nấu ăn.
Tạp dề này là do Từ Lệ tìm người may trước khi kết hôn, màu xanh dương, hoa trắng li ti. Người thợ khéo léo còn viền thêm một lớp bèo nhún xinh xắn xung quanh. Nhưng nhìn nó trên cơ thể cao lớn, nghiêm túc của chú nhỏ thì vô cùng lạc quẻ.
Quý Trạch không hiểu sao lại nhìn thoáng qua con dao sắc lẹm gần tay chú mình.
Quý Đạc cũng liếc qua nhưng vẫn bình thản tháo tạp dề ra, treo lên sau cánh cửa bếp, rồi mới hỏi. "Có chuyện gì vậy?"
"Anh cứ nói chuyện với cậu ấy, em lên lầu lấy vài thứ," Lâm Kiều nhanh chóng tìm cách rút lui.
Quý Đạc vừa bước ra khỏi bếp, kéo nhẹ tay cô lại. "Chuyện này em cũng biết rồi, không phải người ngoài đâu."
Tuy động tác rất nhẹ và chỉ giữ trong chốc lát, nhưng ý muốn giữ cô ở lại rất rõ ràng.
Lâm Kiều ngẩng đầu nhìn, thấy ánh mắt anh cũng đang nhìn cô, đầy sự tin tưởng. Tay áo quân đội của anh xắn lên tới khuỷu tay, ánh mắt trực diện và kiên định.
Dù sắc mặt Quý Trạch vẫn không tốt lắm, nhưng anh ta cũng hiểu ra tình hình, nói theo: "Đúng đấy, lần trước cháu có nói với thím về việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nu-phu-dang-thuong-nhan-nham-nam-chinh/460015/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.