Có Triệu Xuân Hoa khuyên giải một hồi, Tưởng Ngọc Trân tất nhiên giống như những gì Sơn Trà nói, sau khi ở nhà mẹ đẻ vài ngày, không cần bất luận kẻ nào tới khuyên can cô ta đã tự mình đi về.
Lúc này cô ta đã nghe Triệu Xuân Hoa, hạ quyết tâm muốn ở nhà chăm ba đứa con, vẻ hiền huệ như thế nào cũng đều bày ra, giả vờ thế nào không quan trọng nhưng cần phải giả vờ qua hết năm tháng này.
Cho dù trở về có bị bà cụ nhà họ Chu mắng một trận, cô ta cũng ngoài ý muốn không phản bác lấy một câu, ngược lại còn làm ra bộ dáng biết sai liền sửa lại, mặc cho bà cụ nhà họ Chu có nói như thế nào, cô ta đều tiếp thu toàn bộ.
Bà cụ nhà họ Chu đánh một quyền giống như đánh vào bông, hơn nữa dù sao thì bà ta vẫn còn cần Tưởng Ngọc Trân giúp mình chăm sóc ba đứa cháu trai, thấy cô ta một câu cũng không nói, tuy rằng trong lòng vẫn cảm thấy không hài lòng với cô ta nhưng ngoài miệng cũng không nói thêm gì.
Chuyện này cứ như thế cho qua.
Vì để lấy lại thiện cảm, Tưởng Ngọc Trân trở về mấy ngày nay quả thực bận đến mức chân không chạm đất.
Bà cụ nhà họ Chu nằm liệt, cô ta vừa đi, Chu Minh Quân liền trở thành người duy nhất trong nhà có thể làm việc, nhưng nói cho cùng thì thằng bé cũng chỉ mới là đứa trẻ chưa tới chín tuổi, có thể thổi lửa, nấu cơm cho người nhà ăn thôi cũng đã không tồi rồi, những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nu-phu-xinh-dep/1163630/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.