“Một người đàn ông không giữ lời hứa, không đáng để giao phó cả đời.”
Giang Niệm Tư nghĩ đến thân phận quân nhân của đối phương: “Cũng có thể anh ta có việc gấp, không kịp quay lại báo cho chị.”
“Có việc gì gấp? Anh ta không phải xin phép về đây để xem mắt em sao? Kết quả thì sao, người đến rồi, cũng không đến nhà thăm hỏi, còn không giữ lời hứa. Chị thấy anh ta chỉ là lấy cớ xem mắt để xin phép trốn việc thôi.”
Giang Niệm Tư chưa gặp người đó nhưng cô cảm thấy đã là người mà anh họ giới thiệu cho cô, thân phận nói chung sẽ không thấp.
Người như vậy, khả năng xin nghỉ để lười biếng thật sự là thấp đến mức không thể thấp hơn nữa.
Cô khách quan giải thích thay người kia một câu: “Chị đừng kích động, chúng ta không biết sự thật của sự việc, thật sự không thể tùy tiện đánh giá người khác, có thể anh ta thực sự có việc gấp.
“Này, Giang Niệm Tư!”
Giang Tuyết trợn tròn mắt nhìn cô: “Em còn chưa lấy chồng, sao đã quay ra bảo vệ người ngoài rồi?”
Điều này làm cho Giang Tuyết rất lo lắng, em gái quá ngây thơ và chưa gặp gỡ ai, chỉ là người cùng đi xem mắt nhưng đã vội vàng giúp đối phương tìm lý do để bào chữa.
Nếu đó là sự thật thì khi họ kết hôn, liệu có phải mọi việc đều suy nghĩ cho người đàn ông đó không?
Giang Niệm Tư thấy cô ấy xắn tay áo lên chuẩn bị cho một bài giáo dục tư tưởng nghiêm túc thì vội vàng nói: “Không không không,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598465/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.