“Này, anh làm gì mà lại đứng ở cửa ra vào phòng tân hôn của người ta?” Hứa Quan Quan cảm thấy anh ta dần dần biến thái.
“Xuỵt. Giang Bằng Vũ bỗng nhiên quay đầu, dựng thẳng một ngón tay lên với cô ấy.
Chỉ một động tác này, nước mắt ở trong mắt không giấu được nữa mà cộp cộp rơi ra bên ngoài.
Điều này khiến Hứa Quan Quan sợ choáng váng.
Cô ấy nhanh chóng kéo Giang Bằng Vũ xuống dưới bậc thang: “Tôi nói này Giang Bằng Vũ, anh không đến mức đó, bác sĩ Giang chỉ kết hôn, cũng không phải không còn, hơn nữa còn đến nhà bên cạnh anh mà.”
Giang Niệm Tư vào ở trong khu nhà thì càng cách Giang Bằng Vũ gần hơn.
Giang Bằng Vũ cũng không biết tại sao mình lại muốn khóc.
Anh ta không thể quên được thời điểm em gái bị bắt cóc, vì cứu anh ta mà liều lĩnh nhào tới, cản thay anh ấy một lần kia.
Loại cảm giác này không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả.
Tóm lại là anh ta còn chưa kịp yêu thương bù đắp cho cô thì cô đã có người đàn ông khác yêu thương, loại cảm giác này rất khó chịu.
Bởi vì anh ta hiểu được, quan hệ vợ chồng hai bên mới là thân mật nhất.
Hơn nữa có Thẩm Trình ở đó, anh ta làm gì còn cơ hội thể hiện nữa.
Giang Bằng Vũ ê ẩm trong lòng, anh ta chỉ muốn khóc, chỉ muốn mắng chửi Thẩm Trình tại sao không chờ nổi.
Nhưng em gái nhà anh ta lại cảm thấy hạnh phúc.
Làm sao anh ta có thể ngăn cản được.
Từ lúc em gái tỉnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2689687/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.