Dựa theo kế hoạch ban đầu, diễn tập kết thúc, người của các quân khu sẽ lần lượt rời khỏi tỉnh Nam. Nhưng bởi vì có sự kiện bất ngờ của Phúc Khôn, thời gian mọi người trở về muộn hơn kế hoạch ban đầu hơn một tháng.
Từ khi bắt đám người Phúc Khôn xong, trở về căn cứ, Giang Thiên Ca cũng không đi ra ngoài nữa. Cho đến khi rời khỏi, ngồi xe đi nhà ga, Giang Thiên Ca mới nhìn thấy sự thay đổi bên ngoài.
Thay đổi lớn nhất chính là trên đường phố dán không ít áp phích và tờ rơi, còn có loa phóng thanh được lắp đặt cách một khoảng cách.
Trên tờ rơi in tác hại của ma túy, trên áp phích viết hậu quả hình phạt của việc sử dụng và buôn bán ma túy, trong loa phóng thanh cũng phát ra các khẩu hiệu cấm ma túy, đồng thời khuyến khích mọi người tích cực tố giác tội phạm ma túy, hứa hẹn người tố giác nếu đúng sự thật sẽ có phần thưởng lớn...
Nội dung phát thanh trong loa phóng thanh, sử dụng hai ngôn ngữ, tiếng địa phương và tiếng phổ thông của tỉnh Nam. Giang Thiên Ca nghe không hiểu tiếng địa phương tỉnh Nam, nhưng cô nghe hiểu tiếng phổ thông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đồng thời cô còn nhận ra, giọng nói phổ thông phát thanh là của Cam Đức Hiền.
Giọng phổ thông của ông ấy, mặc dù không chuyên nghiệp như phát thanh viên, cũng mang khẩu âm tỉnh Nam, nhưng âm thanh mạnh mẽ, đầy uy nghiêm.
Mặc dù xe vẫn luôn di chuyển, nhưng tiếng loa phóng thanh vẫn không ngừng vang lên, giống như Cam Đức Hiền đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-thien-kim-that-tro-ve-sung-quan-kinh-thanh/2750179/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.