Thấm thoắt đã đến đêm ba mươi.
Sáng sớm tinh mơ, Hứa Minh Triết đã gõ cửa.
Anh xách lỉnh kỉnh quà cáp bước vào.
Mẹ Kiều "trách":
"Minh Triết, cháu mua bao nhiêu là đồ rồi, còn xách gì nữa!"
Hứa Minh Triết đặt đồ xuống, cười hiền:
"Bác gái, chúc bác năm mới vui vẻ! Đây là đồ bổ cho bác và bác trai, không giống đồ Tết ạ."
"À phải rồi, Cẩm Nghệ và Tiểu Hoa đâu ạ?"
"Đang lặt rau trong bếp, mau vào nhà đi."
Hứa Minh Triết theo mẹ Kiều vào bếp.
Tiểu Hoa thấy Hứa Minh Triết liền líu lo: "Chú Hứa, chúc chú năm mới vui vẻ ạ!"
"Tiểu Hoa, chúc con năm mới vui vẻ!"
Nói rồi, Hứa Minh Triết lấy ra một phong bao lì xì đưa cho Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa nhìn Kiều Cẩm Nghệ, được mẹ gật đầu mới dám nhận.
"Cháu cảm ơn chú ạ!"
"Không có gì." Hứa Minh Triết cười.
Mẹ Kiều thấy vậy liền nói:
"Cẩm Nghệ, khói quá, con đưa Minh Triết và Tiểu Hoa ra ngoài đi. Ở đây có mẹ với bố con là được rồi."
Vừa nói, mẹ Kiều vừa đẩy ba người ra khỏi bếp.
Kiều Cẩm Nghệ nhìn cánh cửa bếp đóng sập lại, bất lực lắc đầu.
"Đến xưởng thêu đi, em cho anh xem mấy mẫu mới em vừa vẽ."
"Ừ." Hứa Minh Triết gật đầu.
Kiều Cẩm Nghệ và Hứa Minh Triết cặm cụi vẽ vời, Tiểu Hoa ngồi bên cạnh thêu con ngựa.
Mãi đến chiều, hai người mới chốt được mẫu thêu cuối cùng.
Trong khi đó, bữa cơm tất niên cũng đã sẵn sàng.
Hứa Minh Triết nhìn mâm cơm đầy ắp, mắt cay cay.
Trước đây anh luôn cô đơn, ngỡ rằng cả đời sẽ như vậy. Nào ngờ gặp được Kiều Cẩm Nghệ, thế giới xám xịt của anh bỗng bừng lên muôn vàn màu sắc.
Nhận ra Hứa Minh Triết có gì đó lạ, Kiều Cẩm Nghệ cười trêu:
"Nhìn nữa cũng có no được đâu, mau ngồi xuống ăn cơm thôi."
Hứa Minh Triết nghe vậy, vội hoàn hồn:
"Ừ, vậy anh phải ăn thật nhiều mới được."
Trong tiếng nói cười, mọi người cùng ngồi vào bàn ăn bữa cơm đoàn viên.
Ăn trưa xong, Hứa Minh Triết bị bố vợ kéo đi đánh cờ. Kiều Cẩm Nghệ và mẹ dẫn Tiểu Hoa ra Lan Hoa chơi với lũ trẻ trong làng.
Tối đến, cả nhà cùng nhau gói sủi cảo theo phong tục của người Lâm Hải.
Ăn sủi cảo xong, Hứa Minh Triết dẫn Tiểu Hoa ra sân đốt pháo que.
Tiểu Hoa thích thú nhìn những tia pháo hoa nhỏ xíu xòe ra trong tay, cười không ngớt.
Hứa Minh Triết đốt một que pháo, đưa đến trước mặt Kiều Cẩm Nghệ:
"Tặng em, mong rằng cuộc đời em sau này sẽ rực rỡ như pháo hoa này."
Kiều Cẩm Nghệ nhìn Hứa Minh Triết qua ánh pháo bạc, bắt gặp ánh mắt chân thành của anh, vành tai cô bất giác ửng đỏ. Cô khẽ nhận lấy que pháo: "Cảm ơn anh, em cũng mong anh như vậy."
Ngay khi dứt lời, một chùm pháo hoa rực rỡ bừng nở trên bầu trời đêm, chính thức đánh dấu khoảnh khắc giao thừa.
Trong những ngày Tết, Hứa Minh Triết ở lại nhà họ Kiều. Hết Tết, anh mới trở về huyện.
Vấn đề đi học của Tiểu Hoa nhanh chóng được đưa ra bàn bạc.
Kiều Cẩm Nghệ đến các trường mầm non trong huyện xem xét, cuối cùng chọn một trường tư thục quy mô vừa phải. Các cô giáo ở đây tuy còn trẻ, nhưng rất tận tâm với nghề. Tiểu Hoa đi học được vài hôm thì bảo rất quý cô và thích các bạn. Lúc này, Kiều Cẩm Nghệ mới thật sự an tâm.
Xong chuyện của Tiểu Hoa, Kiều Cẩm Nghệ bắt đầu tính đến chuyện nhà ở. Cô muốn thuê một căn hộ gần trường để tiện đưa đón con, đi làm ở xưởng may Tương Dương cũng gần hơn.
Hiện tại, Kiều Cẩm Nghệ đang làm thợ thêu cho xưởng may Tương Dương. Mẫu thêu Tương do cô và Hứa Minh Triết cùng nghiên cứu đã được đưa vào sản xuất. Hứa Minh Triết đảm nhận việc mở rộng thị trường tiêu thụ ở nước ngoài, Kiều Cẩm Nghệ chịu trách nhiệm thiết kế mẫu.
Nhờ sự giúp đỡ của Hứa Minh Triết, Kiều Cẩm Nghệ đã thuê được một căn hộ vô cùng ưng ý. Trùng hợp hơn nữa, nó lại nằm ngay sát vách nhà anh.
Kiều Cẩm Nghệ biết rõ nhưng không nói toạc ra. Đều là người trưởng thành, cô hiểu rõ tâm ý của Hứa Minh Triết. Chỉ là hiện tại, cô chưa muốn nghĩ đến chuyện tình cảm, sự nghiệp vừa mới bắt đầu, Tiểu Hoa cũng chỉ mới đi học. Cô muốn đợi mọi thứ ổn định rồi mới tính đến chuyện yêu đương.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chớp mắt đã ba năm. Tiểu Hoa đến tuổi vào lớp một.
Tay nghề thêu Tương của Kiều Cẩm Nghệ ngày càng điêu luyện. Việc kinh doanh của xưởng may Hứa Minh Triết cũng phát triển thuận lợi ra thị trường quốc tế. Thêu Tương dần trở nên quen thuộc với công chúng. Thừa thắng xông lên, Kiều Cẩm Nghệ mở một xưởng thêu, chuyên dạy nghề thêu Tương. Cô muốn truyền lại nghề truyền thống này, đưa thêu Tương vươn tầm thế giới.
Hôm nay là ngày Tiểu Hoa chính thức bước chân vào trường tiểu học. Kiều Cẩm Nghệ và Hứa Minh Triết đã có mặt từ sớm trước cổng trường để đón con tan học.
Vừa thấy hai người, Tiểu Hoa liền chạy ào tới:
"Mẹ, chú Hứa!"
Kiều Cẩm Nghệ cười xoa đầu con gái, dịu dàng hỏi:
"Ngày đầu tiên đi học, con thấy thế nào?"
"Cũng được ạ, con còn làm quen được hai bạn mới nữa." Tiểu Hoa vui vẻ đáp.
Hứa Minh Triết cười trêu: "Nếu có ai bắt nạt con, cứ mách chú, chú sẽ bảo kê cho con!"
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.