Chương 11: Chú hai Thôi “Cha, cha thật sự muốn đem Đoá Đoá nhà chúng con cho chú hai, rồi để con bé hứa hôn với Cố Thanh Xuyên sao? Nhà em ba cũng có con gái đấy thôi, sao cha không nhận con bé bên ấy, thiên vị cũng quá đáng rồi!” ~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~ Trong căn nhà độc lập của khu nhà công vụ trong đại viện quân đội, Doãn Tần chất vấn cha chồng. Chồng chị đã hy sinh trong chiến tranh, chị thủ tiết hai mươi năm, dưới gối chỉ có một đứa con gái, luôn mong tìm được một nhà chồng tốt cho nó. Làm sao nỡ lòng cho con gái mình làm con nuôi của chú hai Thôi? Còn Cố Thanh Xuyên là ai chứ? Con cháu địa chủ, không có công việc chính thức, trong nhà còn có em gái và bà nội bị mù, chẳng phải là đối tượng tốt chút nào. Nếu hôn sự đã định thì chị cũng không nói gì. Nhưng rõ ràng không phải thế, chỉ là Thôi Viễn Sơn sĩ diện không muốn phá bỏ hôn ước cũ nên mới tính gả con gái chị đi thay. Thôi Viễn Sơn và vợ trước sinh được hai con trai. Con cả ông cưới Doãn Tần xong năm thứ hai thì c.h.ế.t trận. Con thứ là Thôi Bình Châu bị thương tàn tật, chán nản không chịu lấy vợ. Vợ trước của ông chịu không nổi cú sốc một đứa c.h.ế.t một đứa tàn mà một năm sau đó cũng bệnh chết. Năm kế tiếp, ông tái hôn với Mai Bảo Anh – người phụ nữ mang theo một đứa con riêng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/2741185/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.