Xưởng gỗ vận chuyển những vụn gỗ đã nghiền nát đến xưởng tạo giấy.
Phùng Cương vẫn luôn chờ đợi nhìn thấy ký hiệu xưởng gỗ trên chiếc xe vận chuyển, lập tức hiểu được gì đó.
Quá trình giao dịch tiếp theo đó khá là thuận lời, một tay giao tiền một tay giao hàng.
Tổng cộng có tám tấn mảnh gỗ vụn, dựa theo giá cả trước kia đã bàn, một trăm năm mươi đồng một tấn, Diệp Ninh cầm lấy một nghìn hai trăm đồng mà Phùng Cương đưa qua.
TBC
Tiền có giá trị lớn nhất là mười đồng, cầm trong tay một xấp dày cộm.
“Đồng chí Diệp Ninh, cho phép tôi lắm lời hỏi một câu, cô có mối quan hệ như thế nào với xưởng gỗ bên kia.”
Phùng Cương có chút tò mò về thân phận của Diệp Ninh, bởi vì cô trông thật sự không giống như người của xưởng gỗ.
Diệp Ninh cười nói: “Tôi không có quan hệ gì hết.
Phùng Cương vô cùng khó hiểu, Diệp Ninh lại trực tiếp chào tạm biệt ông ấy.
Phùng Cương cũng thông minh không hỏi tiếp nữa, nếu đã biết được nguồn gốc của mấy mảnh gỗ vụn kia, sau này ông ấy có thể liên hệ hợp tác trực tiếp với bên xưởng gỗ.
Ra khỏi xưởng tạo giấy, Diệp Ninh trực tiếp đếm sáu trăm bốn mươi đồng đưa cho tài xế, nhờ anh ấy mang về xưởng gỗ.
Hiện tại tâm trạng của tài xế vô cùng phức tạp, anh ấy tận mắt nhìn thấy Diệp Ninh và Phùng Cương giao dịch với nhau, cũng biết rõ Diệp Ninh nhận lấy bao nhiêu tiền của đối phương.
Chỉ là bán trao tay một chút thôi, vậy mà cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/2179919/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.