“Trị an trong thành phố cũng không tệ lắm, sao lại gặp được lưu manh chứ?”
“Lưu manh lộng hành đến thế sao, đến cả quân tẩu cũng dám động đến?”
...
Mọi người bàn tán xôn xao, đều cảm thấy rất khó tin.
Nhưng mà Diệp Ninh chắc là sẽ không dùng chuyện này để nói đùa, với lại vẻ ngoài cô như thế này, xác suất bị cướp sắc không quá lớn, đương nhiên là muốn cướp tiền.
Diệp Ninh nhìn chằm chằm không chớp mắt, quan sát phản ứng của mỗi người, cuối cùng ánh mắt nghiên cứu của cô rơi xuống Sầm Lan đang lộ ra vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Sầm Lan đứng ở trong đám đông không nói một lời, toàn thân đều có vẻ cực kỳ lúng túng.
“Diệp Ninh, cô gặp ăn cướp hả?”
Giọng của Trịnh Thư Vân từ bên cạnh truyền đến, cô ấy vừa mới đến đây, vừa lúc nghe được lời bọn họ nói, nhíu chặt mày lại, quan sát Diệp Ninh từ trên xuống dưới.
Xác định cô trông cũng không có vấn đề gì lớn, lúc này mới yên tâm.
Nhưng những lời Diệp Ninh nói ra tiếp theo thì lại càng làm mọi người kinh ngạc hơn.
“Những người đó không phải muốn cướp tiền của tôi, mà là muốn đánh gãy tay tôi. Nhưng mà tôi phúc lớn mạng lớn, tránh thoát được một kiếp, chỉ là trong lúc chạy trốn bị trẹo chân thôi.”
Cô vừa mới nói xong, toàn bộ tiếng xì xào bàn tán đều im bặt.
Mấy người bọn họ đều quay sang nhìn nhau, không dám nói thêm câu nào nữa.
Nếu như gặp phải ăn cướp thì còn có thể nói là sự việc ngẫu nhiên. Nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/2180194/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.