Diệp Ninh và Mục Văn Hạo cùng nhau đi vào Hồng Hải.
Mộng Kiều Nhụy đã ở sẵn trong hậu trường.
Nhìn thấy hai người bọn họ cùng nhau lại đây, không hề cảm thấy kinh ngạc chút nào.
Diệp Ninh không nói gì, lập tức đi thẳng vào phòng trang điểm của mình.
Mộng Kiều Nhụy đi theo bên cạnh Mục Văn Hạo.
“Không bao lâu sau cô sẽ không cần phải làm Diệp Tử nữa.”
Mục Văn Hạo nhìn bóng dáng Diệp Ninh rời đi, đột nhiên nói ra một câu làm trong lòng Mộng Kiều Nhụy run sợ.
“Ông chủ, có phải tôi đã làm sai cái gì không? Tôi có thể sửa!” Giọng của Mộng Kiều Nhụy lập tức run rẩy, đau khổ cầu xin.
Cuối cùng Mục Văn Hạo cũng thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía cô ta đang lo sợ bất an.
Loại phụ nữ như thế này thật sự làm anh ta cảm thấy rất mất hứng.
Anh ta không nói gì, nhưng mà Mộng Kiều Nhụy đã nhận ra vẻ chán ghét dưới đáy mắt của anh ta.
Mục Văn Hạo nghênh ngang rời đi, Mộng Kiều Nhụy đứng thẳng tại chỗ, ánh mắt d.a.o động dần dần trở nên kiên định hơn.
Cô ta tuyệt đối không để bản thân trở thành con chốt thí được!
Cốc cốc cốc.
“Diệp Tử, tôi có thể đi vào không?”
Phòng trang điểm, Diệp Ninh đã thay trang phục biểu diễn xong rồi.
“Vào đi.”
Mộng Kiều Nhụy đẩy cửa đi vào, sau đó lại đóng cửa phòng lại, thấp giọng nói.
“Lúc nãy ông chủ Mục mới nói một câu, tôi cảm thấy tôi nên nói cho cô biết.”
Diệp Ninh nhướng mày hỏi: “Câu gì?”
“Anh ta nói không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/2341848/chuong-631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.