Cô đi theo sau ông chú này, thấy người đi vào hầu hết đều khoác áo Gile màu hồng, cô biết chỉ có các thương nhân của các công ty môi giới mới được mặc, chỉ là con người cô có hơi không thức thời, hỏi: “Chú Hào, vì sao chú không mặc áo Gile hồng?”
Vị này quay một khuôn mặt thon dài sang nhìn Phàn Kỳ: “Ngay cả áo Gile hồng mà cô cũng không biết thì cô còn có thể làm gì?”
“Không hiểu thì có thể hỏi, không được sao?”
“Đó có nghĩa là người môi giới cổ phiếu được cấp giấy phép, cô cho rằng ai cũng có thể thi lấy giấy phép môi giới cổ phiếu sao?”
“Giấy phép môi giới cổ phiếu rất khó thi sao?” Đây quả thật là phá vỡ quan điểm của Phàn Kỳ.
“Đương nhiên là khó! Giấy phép giao dịch cổ phiếu có ba khoa, mỗi khoa chỉ có ba mươi phần trăm tỉ lệ đậu. Nếu ba năm thi không đậu, tất cả những gì thi được đều sẽ trở thành phế thải. ”
Tình huống này quả thật có chút khác so với những gì Phàn Kỳ biết ở đời trước, đời trước sau khi cô thành danh, có người kiến nghị cô đầu tư, cô chỉ biết một phần về cổ phiếu, biết được lúc ấy chỉ cần lấy được bằng cử nhân chuyên nghiệp trong lĩnh vực liên quan của một trường đại học được công nhận là có thể miễn thi, trông có vẻ rất đơn giản, chủ yếu là vì những thủ tục đầu tư khác càng rắc rối hơn nên cô lười lấy, vì thế cũng không có tìm hiểu sâu hơn.
A Hào dẫn Phàn Kỳ đến một vị trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/930384/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.