Bác sĩ Kim thở dài, thực ra bà cũng thấy không nên bôi thuốc tím lên mặt Tạ Uyển Oánh.
“Để tôi xem.” Nhϊếp Gia Mẫn bình tĩnh lại một chút, đến gần học sinh, giơ tay đỡ mặt cô.
Thầy muốn kiểm tra, Tạ Uyển Oánh không dám động đậy, khóe miệng mấp máy: “Không nghiêm trọng.”
Có nghiêm trọng hay không để thầy đánh giá, Nhϊếp Gia Mẫn dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn vào xương hàm của cô, sờ nắn lợi và răng qua lớp cơ, hỏi: “Bên trong có đau không?”
Thấy vị trí cô bị đánh ngay gần miệng, sợ nhất là tổn thương đến xương hàm.
“Cũng ổn.”
“Uống thuốc đi.” Nhϊếp Gia Mẫn nói, ánh mắt nhìn vết tím trên mặt cô, bỗng nhiên không nói gì nữa.
Rất đáng sợ, Tạ Uyển Oánh biết, cúi đầu xuống, tránh dọa người khác.
“Không…” Nhϊếp Gia Mẫn muốn nói vài lời an ủi cô, nhưng nhất thời không tìm được từ ngữ tiếng Trung thích hợp, dù sao tiếng phổ thông của ông cũng không tốt lắm, nên chỉ có thể đứng đó im lặng với ánh mắt nho nhã.
Mọi người đứng trong bầu không khí cứng ngắc này, biết vị lãnh đạo mới này là người ít nói từ khi xuất hiện.
Không giống tên công tử bột kia ăn nói hoa mỹ, thoạt nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng lại rất chu đáo với bệnh nhân. – Khương Minh Châu và bác sĩ Kim nhìn nhau, thực ra đều thấy vị chuyên gia nhi khoa mới đến này cũng không tệ.
Quay đầu lại, Nhϊếp Gia Mẫn hỏi Hà Quang Hữu: “Bắt được chưa?”
Hà Quang Hữu trao đổi ánh mắt với mọi người, trả lời ông: “Tên đánh người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2919924/chuong-921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.