Trong lòng bắt đầu liên tưởng đến mấy chuyện linh tinh vớ vẩn. Xong đời, không phải người đàn ông này sẽ thẹn quá thành giận mà muốn đánh cô đấy chứt
Ôn Chỉ Văn bị chính mình dọa sợ.
Nhưng lại không ngờ, giây tiếp theo, cô lại được Vu Hoài Ngạn ôm vào lòng.
Ôn Chỉ Văn nghe thấy Vu Hoài Ngạn vô cùng bất đắc dĩ mà thở dài một hơi ở bên tai cô, hỏi cô: "Em chạy cái gì?"
"... Em sợ anh đánh em." Ôn Chỉ Văn yếu ớt nói.
Vu Hoài Ngạn sắp bị chọc tức đến mức phải bật cười.
Rất tốt, cô còn rất tự mình hiểu lấy.
Bầu không khí ban đầu bị hủy không còn một mảnh.
Vu Hoài Ngạn bất đắc dĩ đến cực điểm, lại có chút không biết nên tiếp tục như thế nào.
Ôn Chỉ Văn trong lòng anh nhút nhát sợ sệt mà liếc anh một cái.
Vu Hoài Ngạn ổn định cảm xúc, không tính để cho cô trốn tránh nữa. "Em đừng trốn anh." Vu Hoài Ngạn rất bất đắc dĩ mà nói.
"Em không trốn." Ôn Chỉ Văn mạnh miệng.
Vu Hoài Ngạn buông cô ra, vô cùng nghiêm túc nói: "Anh không biết những đôi vợ chồng khác ở chung như thế nào, nhưng anh rất tham lam ——"
Nói tới đây, anh dừng lại một chút, lại nói tiếp: "Anh không chỉ có muốn cơ thể của em, mà còn muốn trái tim em nữa."
Đề tài lại quay lại lần nữa.
Trong đầu Ôn Chỉ Văn dường như có pháo hoa nổ tung.
Cô cố gắng giữ tỉnh táo, lại nghe thấy anh nói: "Nguyên nhân lừa em, là bởi vì anh rất yêu em, anh cũng muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-to-doi-chieu-trong-van-nien-dai-lua-chon-nam-thang/188011/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.