Lúc thả cánh tay xuống, Vu Hoài Ngạn cảm thấy bả vai mình bị người khác đụng vào, anh nghiêng đầu nhìn, thế nhưng lại đối diện với gương mặt của Tiết Kỳ.
Tiết Kỳ cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy anh: "Vu Hoài Ngạn, thật sự là cậu à? Tôi còn tưởng mình đã nhìn nhầm."
Vu Hoài Ngạn gặp Tiết Kỳ ở nơi này, trong mắt anh cũng hiện lên vẻ bất ngờ.
Thế mà lại gặp phải Tiết Kỳ, anh nhớ lần trước mình đến đây cũng gặp Tiết Kỳ.
"Thật là trùng hợp! Cậu đi một mình sao?” Vu Hoài Ngạn lên tiếng chào hỏi.
Tiết Kỳ cảm thấy câu hỏi này của Vu Hoài Ngạn rất kỳ quái.
Lại còn hỏi anh ấy có phải đến đây một mình không? Đến quán bar lẽ nào còn dẫn theo người nhà?
Hơn nữa còn là xuất hiện trong quán bar ngay trong dịp tết Nguyên Đán thế này...
Trong phút chốc, Tiết Kỳ lập tức lộ ra biểu cảm chúng ta cùng hoàn cảnh. Anh ấy vươn tay vỗ vào bả vai Vu Hoài Ngạn: "Không phải cậu cũng một mình đến đây sao? Thế nào? Gần đây chuyện tình cảm không quá thuận lợi sao?"
Vu Hoài Ngạn: ”..."
Mặc dù cũng có một chút, nhưng...
"Không sao cả! Có gì ghê gớm đâu. Anh em chúng ta đi uống vài ly, tôi sẽ phân tích cho cậu." Tiết Kỳ bày ra dáng vẻ của một người từng trải.
"Tôi không phải..." Vu Hoài Ngạn mở miệng.
Vào lúc này Ôn Chỉ Văn cũng đã từ trong nhà vệ sinh bước ra.
Vừa bước ra cô đã nhìn thấy chồng mình và một người đàn ông khác đang lôi lôi kéo kéo.
Chắc không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-to-doi-chieu-trong-van-nien-dai-lua-chon-nam-thang/188046/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.