Sau đó Ôn Chỉ Văn nghe thấy nhân viên kia hỏi: "Cô Ôn, sao cô có thể phân biệt đối xử giữa các quốc gia như vậy? Nước Mỹ thì thế nào? Nước Mỹ là quốc gia phát triển, nhưng nước Mỹ chắc chắn có thể so sánh vối Sing Mã Thái của chúng tôi không? Chưa chắc. Chuyến đi Sing Mã Thái là chuyến đi qua ba quốc gia, cô có thể trải nghiệm phong cảnh và văn hóa của ba quốc gia, đây là điều mà cô không thể trải nghiệm được ở nước Mỹ. Cô Ôn, cô không thể để một viên đạn bọc đường làm mình lay động, cô phải kiên trì với sự lựa chọn ban đầu của mình..."
Ôn Chỉ Văn: "... Tôi có thể rút hay không?"
Nhân viên: "..."
Nhân viên: "Việc này... tôi phải xin phép với lãnh đạo của chúng tôi đã."
Ôn Chỉ Văn: "???"
Vậy vừa rồi cô còn kỳ kèo với tôi làm gì?
Cũng may sau cùng mọi chuyện cũng được giải quyết thuận lợi, Ôn Chỉ Văn nhớ đến trên quảng cáo của công ty họ có nói, nếu có chuyện đột xuất có thể liên hệ với công ty họ để rút lui khỏi đoàn. Công ty du lịch bên này không lừa gạt được cô, chỉ có thể tỏ ra thoải mái để cô rút lui khỏi đoàn.
Còn về phí đã đăng ký trước đó, phải đợi sau khi Ôn Chỉ Văn từ nước Mỹ trở lại, cầm theo hóa đơn đến mới có thể rút lại tiền.
Cuối cùng đã giải quyết xong mọi chuyện, Ôn Chỉ Văn nhẹ nhàng đi ra khỏi gian vệ sinh.
Vừa kéo cửa gian vệ sinh ra đã thấy ngay một người phụ nữ với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-to-doi-chieu-trong-van-nien-dai-lua-chon-nam-thang/2067572/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.