Ôn Chỉ Văn phát hiện con người Vu Hoài Ngạn không tệ chút nào.
Cô ăn cơm rất chậm mà anh cũng không thúc giục, ngược lại còn phối hợp với tốc độ của cô, chờ cô dừng đũa mới dừng đũa theo, sẽ không khiến cô phải xấu hổ.
Sau khi ăn cơm xong, anh còn chủ động thu dọn chén đũa.
Ôn Chỉ Văn đều không thể không cảm thán một câu, thật sự là một người đàn ông tốt!
Sau khi ăn cơm chiều xong cũng không có hoạt động giải trí gì cả.
Ôn Chỉ Văn dứt khoát mở TV ra, ngồi ở trên sô pha xem.
Vu Hoài Ngạn đi tới ngồi xuống ở bên cạnh cô, sô pha mềm mại lập tức bị chìm xuống một khối to.
Ôn Chỉ Văn nhìn anh một cái rồi lại chuyển tầm mắt lên màn hình TV.
Ôn Chỉ Văn có một thói quen đặc biệt không tốt, cô đối với phần lớn việc đều chỉ có ba phút nhiệt độ.
Ví dụ như chuyện sắm vai một người vợ tốt, nếu thời gian ngắn còn được chứ trong thời gian dài thì cô cảm thấy có chút muốn bãi công.
Ví dự như hiện tại, cô liền lười tìm đề tài nói chuyện với Vu Hoài Ngạn.
Thích làm gì thì làm đi!
Vu Hoài Ngạn không chú ý tới tình huống của Ôn Chỉ Văn.
Tầm mắt của anh không đặt ở trên TV mà đánh giá phòng khách, hỏi: “Mấy ngày nay em đều dùng để trang trí lại phòng khách à?”
Trong nhà thay đổi lớn như vậy, Vu Hoài Ngạn về tình về lý đều nên hỏi tới.
Tuy rằng Ôn Chỉ Văn muốn bãi công, nhưng mà vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-to-doi-chieu-trong-van-nien-dai-lua-chon-nam-thang/2067680/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.