Thấy ánh mắt dò xét của anh, cô cười nhẹ:
“Lục Trầm, thực ra tôi vẫn luôn học nấu ăn. Chỉ là vì tôi muốn được anh quan tâm, muốn mỗi ngày đều nhìn thấy anh về nhà, nên tôi mới nói mình không biết nấu. Bây giờ chúng ta đã quyết định ly hôn rồi, tôi chỉ muốn cảm ơn anh vì đã chăm sóc tôi suốt thời gian qua. Trong thời gian chúng ta còn là vợ chồng, tôi muốn làm tròn bổn phận, nấu cho anh một bữa ăn.”
Cô nói xong, im lặng nhìn anh.
Lục Trầm cụp mắt, nhìn bữa sáng trước mặt, không nói gì. Một lát sau, anh kéo ghế ngồi xuống.
Tần Chiêu Chiêu thấy vậy, rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.
Lục Trầm vẫn chưa động đũa.
Anh hoàn toàn không tin lời Tần Chiêu Chiêu. Mặc dù hai người sống chung chưa đầy một tháng, nhưng anh tự tin rằng mình đã hiểu cô ít nhất tám phần.
Những chuyện cô làm tối qua, bao gồm cả bữa sáng này, trong mắt anh chẳng qua chỉ là một cách níu kéo. Cô biết anh đã quyết tâm ly hôn, vì vậy mới sợ hãi mà thay đổi thái độ.
Lục Trầm lạnh giọng:
"Cô không cần nói thêm gì nữa. Tôi không tin bất cứ điều gì cô nói. Tôi chắc chắn sẽ ly hôn. Dù cô có muốn chết, tôi cũng không quan tâm. Cùng lắm thì tôi sẽ bỏ việc về quê, nhưng quyết định của tôi sẽ không thay đổi. Vậy nên đừng làm những chuyện vô nghĩa nữa. Đợi khi đơn ly hôn được duyệt, cô đi cùng tôi ký tên. Sau khi ly hôn, ngoài hai nghìn đồng, tôi sẽ gửi thêm ba mươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/2077943/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.