Bà Lý ngồi xuống cạnh con gái, nhẹ giọng kể:
"Bố con hay uống rượu, mẹ sợ hại sức khỏe nên nhờ thầy thuốc Đông y kê công thức giải rượu này. Mỗi lần ông ấy uống, mẹ đều nấu cho uống, hiệu quả lắm."
Hai mẹ con vừa ra ngoài đã thấy ông Tần đứng đó, vẻ mặt như đứa trẻ mắc lỗi.
Bà Lý liếc chồng:
"Ông còn đứng đấy làm gì? Mau vào ăn cơm đi! Lục Trầm ngủ thêm lát nữa, lát tỉnh tôi sẽ nấu cho nó bát mì."
Ông Tần chột dạ, cười trừ. Tần Chiêu Chiêu vội xoa dịu:
"Mẹ à, bố không cố ý đâu. Là con sơ suất không để ý độ cồn của rượu. Với lại, bố cũng đã hứa từ nay sẽ cai rượu rồi."
Bà Lý khoanh tay, hừ nhẹ:
"Con tin bố ở mọi chuyện, nhưng riêng chuyện rượu chè thì đừng tin quá. Cùng lắm giữ lời được hai ba ngày là lại đâu vào đấy thôi!"
Ông Tần vội vã cam kết:
"Tôi đã hứa với con gái rồi, nhất định sẽ làm được! Mẹ nó cứ chờ mà xem."
Bà Lý nheo mắt:
"Thế thì tốt. Tôi sẽ giám sát ông. Nếu ông lén lút uống rượu bên ngoài, tôi sẽ mách con gái đấy!"
Ông Tần cười cười, gật đầu đồng ý. Không khí trong nhà lại trở nên vui vẻ.
Sau bữa cơm, Lục Trầm vẫn chưa tỉnh. Tần Chiêu Chiêu cùng mẹ ngồi trong phòng trò chuyện. Một lúc sau, bà Lý bỗng nhắc đến chuyện của Vinh Xuân Mai:
"Lúc con mới vào nhà, mẹ nhìn ra ngoài thấy con bé đó đứng trước cửa. Nhà nó đâu có ở khu này, không hiểu sao lại mò tới đây?"
Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/2205785/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.