Tần Chiêu Chiêu nhếch môi cười, giọng đầy ẩn ý: "Ông Tần, tuổi ông cũng đã cao, đừng nên xúc động quá mà tổn hại sức khỏe. Chẳng may lại phải nhập viện, không chỉ bản thân ông khổ mà còn tốn tiền chữa trị, thực sự không đáng đâu."
Bà cụ Tần thấy ông cụ tức giận đến mức mặt đỏ bừng, vội lên tiếng hòa giải: "Chiêu Chiêu, đừng chọc ông nội nữa. Chúng ta giải quyết chuyện này cho xong đi."
Thời tiết bên ngoài lạnh lẽo, Tần Chiêu Chiêu cũng không muốn kéo dài thêm: "Được thôi, vậy mời mọi người vào nhà."
Bà cụ Tần chần chừ: "Con định dẫn mọi người vào nhà sao?"
"Nếu mọi người thích đứng ngoài trời lạnh thì tùy." Cô nhún vai. "Hôm nay gió Tây Bắc thổi mạnh, đứng lâu một chút là mặt tê cóng ngay."
Họ chưa từng đến nhà chồng của Tần Chiêu Chiêu, cũng chưa từng bước vào khu gia đình quân nhân. Ngày cưới cô chỉ tổ chức ở nhà hàng, ăn xong thì về thẳng nhà chồng.
Bà cụ Tần rùng mình, quay sang Tần Thành: "Lạnh thế này, vào nhà đi."
Tần Thành gật đầu. Thấy vậy, ông cụ Tần dù không muốn cũng bị con trai kéo đi theo.
Vừa bước vào khu nhà, họ đã chạm mặt cụ Nhậm – người hàng xóm lớn tuổi sống cạnh nhà Tần Chiêu Chiêu. Cụ đang ngồi trước cửa, vừa thấy cô liền tươi cười hỏi: "Chiêu Chiêu, hôm nay nhà có khách à?"
Tần Chiêu Chiêu lễ phép chào: "Cụ Nhậm, đây là ông bà nội và chú hai của cháu ạ."
Cụ Nhậm nheo mắt nhìn họ một lượt, giọng đầy ẩn ý: "Ồ, thì ra là người thân của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/2291668/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.