Khi nhận khoản bồi thường khổng lồ, Khương Ngư lần đầu tiên cảm nhận mình trở thành một "tiểu phú bà". Số tiền Hoắc Diên Xuyên từng đưa, cô trả lại nhà họ Hoắc gấp nhiều lần, thậm chí không cần đích thân ra mặt.
Người nhà họ Hoắc từ đó biến mất khỏi cuộc sống của cô. Nhưng niềm vui không trọn vẹn. Vì làm việc quá sức, Khương Ngư đã không giữ được đứa con trong bụng – nỗi tiếc nuối lớn nhất cuộc đời cô.
Dù vậy, Khương Ngư không để mình chìm trong đau khổ. Những chuyện của kiếp trước, cô không muốn nghĩ thêm. Đời này, cô quyết tâm không bước chân vào vết xe đổ, sửa chữa sai lầm và để mọi thứ trở lại quỹ đạo ban đầu.
Khương Ngư nghĩ thầm, có lẽ ý nghĩa lớn nhất của việc trọng sinh chính là giúp cô sửa chữa sai lầm.
Nhưng vừa kết hôn đã muốn ly hôn, liệu ông cụ Hoắc có chấp nhận không? Sợ rằng ông sẽ cho rằng cô đang đùa giỡn với gia tộc Hoắc. Nghĩ đến đây, Khương Ngư cảm thấy đầu óc rối bời, vô thức cắn chặt môi dưới.
Khi Hoắc Diên Xuyên đẩy cửa bước vào, anh nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình – cô gái nông thôn mà anh bị buộc phải kết hôn – đang chau mày, cắn môi, trông đầy khổ não.
"Khương Ngư."
Không thấy cô phản ứng, Hoắc Diên Xuyên kiên nhẫn gọi lần nữa: "Khương Ngư."
Lúc này, Khương Ngư mới giật mình nhìn lên.
Thực ra, Hoắc Diên Xuyên không ghét bỏ cô, nhưng trong lòng anh luôn có chút kháng cự đối với cuộc hôn nhân này. Không phải vì anh đã có người trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1011848/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.