Cô ta tiếp lời, giọng đầy tự mãn: “Chúng ta cũng đâu có kiếm được bao nhiêu lời của họ. Một túi băng vệ sinh, cùng lắm lãi bốn hào. Nếu ai đó còn cảm thấy đắt, thì nên tự xem lại mình, xem có làm việc đàng hoàng không mà lương tháng chẳng tăng được chút nào.”
Từ Uyển mỉm cười hài lòng trước lời lẽ của Vương Nhị Ny. Tuy không quá thích cô chị dâu này vì tính hay nịnh hót và thói quen hay mang đồ về nhà mẹ đẻ, nhưng phải công nhận rằng Vương Nhị Ny rất biết cách nói chuyện, thậm chí có thể “đảo trắng thành đen” – đúng là công cụ hữu ích trong tay.
“Chị nói đúng đấy. Chị dâu, chuyện này chị không cần lo đâu. Chẳng lẽ chị không muốn Tiểu Bảo nhà chị ăn ngon mặc đẹp sao?”
Nghe nhắc đến con trai mình, Chu Thúy Hoa lập tức im lặng. Đúng vậy, cô chỉ muốn cho Tiểu Bảo những điều tốt nhất.
Thế nhưng, đúng lúc mấy người nhà họ Từ đang nghĩ rằng công việc làm ăn sẽ suôn sẻ và phát đạt thì chuyện không hay đã xảy ra.
“Băng vệ sinh này của mấy người có vấn đề!”
Một khách hàng nữ tức giận ném túi băng vệ sinh lên sạp hàng.
“Sao lại có vấn đề?” Vương Nhị Ny đứng chắn trước sạp, khoanh tay hỏi với vẻ thách thức.
“Bông bên trong toàn bị hỏng, dùng khó chịu lắm!”
“Khó chịu là tại cô yếu ớt thôi. Người khác dùng chẳng ai than phiền, chỉ mỗi cô thấy không ổn.”
“Cô nói gì?”
“Hừ, tôi nói gì à? Cô làm ơn đi nhanh giùm cái, đừng làm ảnh hưởng đến chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1117792/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.