🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khương Ngư lắc đầu. "Không cần đâu, phòng bệnh đã thiếu rồi. Ở đây cũng được mà."

Trong phòng còn ba sản phụ khác, khi nhìn thấy Khương Ngư, họ không giấu được ánh mắt có chút hâm mộ.

Thực ra, ngoài chiếc bụng lớn và bộ ngực đầy đặn hơn do mang thai, thân hình Khương Ngư không thay đổi nhiều. Cô mặc một chiếc váy bầu do chính mình may, kiểu dáng này rất phổ biến về sau, nhưng hiện tại lại không có.

Sau khi sắp xếp đồ đạc gọn gàng, Tân Dã tranh thủ ra ngoài mua cơm. Nhân lúc đó, một sản phụ giường bên cạnh bắt chuyện:

"Cô mang thai đứa đầu à?"

"Ừm."

"Người vừa nãy là em trai cô hả?"

"Ừm."

"Thế chồng cô đâu? Sao không thấy đến?"

Khương Ngư mỉm cười, không trả lời.

Người phụ nữ kia cũng không thấy ngại, tiếp tục nói:

"Cái bụng này của cô, tôi đoán là con gái. Nhưng không sao, cô còn trẻ, sinh thêm vài đứa nữa, chắc chắn sẽ có con trai."

"Dù là trai hay gái, tôi đều thích cả," Khương Ngư đáp.

Người phụ nữ ngoài miệng thì đồng tình, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ nghi ngờ.

Ai mà tin chứ? Ai lại không muốn sinh con trai? Con gái là cái thứ lỗ vốn, nuôi lớn rồi cũng đi lấy chồng nhà khác.

Có lẽ chồng của chị ta cũng vì biết vợ mình sắp sinh con gái nên tức giận, không buồn đến bệnh viện.

Khương Ngư nhìn ra người phụ nữ không tin lời mình, nhưng cô cũng chẳng bận tâm.

Rất nhanh, Tân Dã quay trở lại. Anh không dám đi quá lâu, sợ Khương Ngư có chuyện gì. Bữa cơm hôm nay được mua từ quán cơm quốc doanh gần bệnh viện.

"Em mua bí đao hầm xương sườn với canh gà mái," Tân Dã vừa nói vừa nhanh tay bày đồ ăn ra.

Khương Ngư bảo anh ăn cùng, nhưng anh lắc đầu. "Chị ăn trước đi."

Cô cũng không khách sáo, dạo này khẩu vị rất tốt, ăn nhiều hơn bình thường.

"Em hỏi rồi, căn tin bệnh viện cho phép tự nấu ăn, chỉ cần đóng một khoản tiền nhỏ là có thể mượn bếp. Nguyên liệu có thể ra chợ mua, vậy chị muốn ăn gì, mình tự nấu cho ngon."

"Nhưng làm vậy có phiền không?"

"Không đâu, chợ cũng gần đây thôi."

"Vậy thì mình tự nấu đi."

Phải công nhận, đầu óc Tân Dã rất nhanh nhạy, món ăn nào chỉ cần nhìn qua một lần là nhớ, hương vị làm ra cũng không khác mấy so với ngoài hàng.

Cuộc trò chuyện giữa hai người không hề che giấu những người khác trong phòng, nhưng thứ thu hút ánh nhìn hơn cả chính là bát canh xương sườn trong tay Khương Ngư.

Dù đã bước vào thời kỳ cải cách, nhưng với nhiều gia đình, ăn thịt vẫn là chuyện xa xỉ. Những món như xương sườn hay canh gà mái đều là thực phẩm quý giá, không dễ gì có được.

Trong mắt mấy sản phụ kia, ai mà không thèm thuồng chứ?

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.