Cô ôm A Ly trong lòng, chỉ tay về phía trước, hướng dẫn Tân Dã:
"Đúng rồi, chỗ này treo câu đối Tết, bên kia thì treo đèn lồng nữa."
Đây là cái Tết đầu tiên mà bọn họ cùng nhau đón, Khương Ngư vô cùng xem trọng. Ngay cả Tân Dã cũng có chút mong chờ, còn A Ly thì khỏi cần phải nói, mỗi ngày đều tròn xoe mắt nhìn xung quanh đầy tò mò.
Bận rộn suốt mấy ngày trời với công cuộc tổng vệ sinh, cuối cùng, đêm giao thừa cũng đến.
Dù chỉ có ba người nhưng bữa cơm tất niên vẫn vô cùng thịnh soạn.
Trên bàn là sườn xào chua ngọt, gà cay, thịt heo luộc, cá om dưa chua, canh thịt bò, cà tím chiên và cơm trắng nóng hổi.
Ngoài ra, còn có sủi cảo với ba loại nhân khác nhau: cải trắng thịt heo, củ sen thịt heo, rau cần mộc nhĩ trứng gà.
Sau bữa cơm tất niên, cả ba cùng nhau ra ngoài xem pháo hoa.
Pháo hoa rực rỡ bừng sáng cả một vùng trời.
"Đẹp quá…"
Dưới ánh sáng chớp tắt của những chùm pháo hoa, khuôn mặt Khương Ngư bừng lên vẻ dịu dàng, mê hoặc lòng người.
Tân Dã đứng bên cạnh, lặng lẽ quan sát sườn mặt cô.
Trái tim thiếu niên mười bốn tuổi không hiểu sao lại đập rộn ràng trong lồng ngực.
Khoảng cách giữa hai người không xa, nhưng dường như có một điều gì đó vô hình đang nhen nhóm trong lòng cậu.
Nhắc mới nhớ, Khương Ngư cũng chỉ lớn hơn cậu sáu tuổi mà thôi.
Cô là người duy nhất mang lại ánh sáng cho cuộc đời cậu, vậy thì hà cớ gì cậu phải quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1194805/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.