Hoắc Diên Xuyên bật cười lắc đầu:
"Em đúng là chẳng bao giờ chịu chiều con."
Nói vậy nhưng ánh mắt anh lại tràn đầy yêu thương.
Thời gian anh dành cho bọn nhỏ không nhiều, dù sao công việc cũng quá bận rộn, nên anh luôn cố gắng bao dung với chúng. May mắn là ba đứa trẻ đều rất ưu tú, chẳng bao giờ khiến anh phải lo lắng.
Anh thực sự cảm kích Khương Ngư—người phụ nữ đã sinh cho anh ba đứa con tuyệt vời đến thế.
Ba đứa trẻ vô cùng hào hứng với kế hoạch mở cửa hàng gà rán. Từ việc chọn địa điểm, trang trí đến tìm nguồn nguyên liệu, đứa nào đứa nấy đều dốc hết tâm huyết. Nhìn ba đứa loay hoay bận rộn, Khương Ngư quyết định giao toàn bộ quyền quyết định cho chúng.
"Hả? Mẹ thực sự để bọn con tự làm hết sao?"
A Ly và Thanh Ý tròn mắt ngạc nhiên, ngay cả Thời Việt cũng có chút hoang mang.
Khương Ngư bật cười, vỗ nhẹ lên trán ba đứa trẻ.
"Sao thế? Trước đó chẳng phải các con còn đầy tự tin sao? Giờ mẹ giao lại thì lại lo lắng à?"
"Không phải là sợ... chỉ là bọn con lo mình làm không tốt. Mẹ à, mở cửa hàng đâu phải chuyện nhỏ, tốn rất nhiều tiền mà!"
"Chị đại" Tống Thanh Ý, vốn gan dạ chẳng sợ gì, cũng không khỏi băn khoăn.
"Đúng là vậy, nhưng chuyện gì cũng có cái giá của nó. Nếu cứ sợ thất bại thì mãi mãi chẳng làm được gì cả. Gia đình mình có điều kiện, nhưng mẹ muốn các con hiểu rằng kiếm tiền không dễ.
Dĩ nhiên, ai cũng thích tiền, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-quan-hon-co-vo-nho-cua-thu-truong-trong-sinh-roi/1350838/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.