Chu Nan Muội vừa lên xe buýt, liền lập tức không thể chờ đợi mà mở sách ra, chăm chú đọc.
Mã Hồng Tảo im lặng suốt cả chuyến đi.
Cuối cùng, tai của Ninh Kiều không còn phải nghe tiếng líu lo của Mã Hồng Tảo nữa.
Biết sớm rằng mở cửa sẽ khiến Mã Hồng Tảo im lặng, thì cô đã bước nhanh hơn và mở cửa sớm hơn.
Thật là yên tĩnh.
Xe buýt đến bến, ba người xuống xe đi về hướng hẻm Điền Tỉnh.
Thôi Diệu Diệu đã tính toán thời gian, đứng chờ trước cửa nhà, mong đợi nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của bọn họ khi nhìn thấy ngôi nhà của mình, cùng với lời tán thưởng của Mã Hồng Tảo.
Tuy nhiên, thực tế là Ninh Kiều và Chu Nan Muội vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Ngay cả Mã Hồng Tảo cũng không biết làm gì, lặng lẽ theo sau bọn họ vào nhà.
Thôi Diệu Diệu nhíu mày, mặt tối sầm lại.
Không có một tiếng cảm thán nào luôn à?
Vậy tại sao mình lại mời bọn họ đến nhà mình làm khách?
Ba người bạn vừa bước vào cửa, đã thấy mẹ của Thôi Diệu Diệu bước ra chào đón.
Mẹ Thôi mặc tạp dề, dù vừa từ bếp ra với đầy mùi khói bếp, nhưng vẫn rất thanh lịch.
Bà ta mỉm cười mời các bạn ngồi xuống, rồi quay lại lấy trái cây đã cắt sẵn.
Em trai Thôi Diệu Diệu là Thôi Phối lập tức chạy vào bếp: "Mẹ, con giúp mẹ lấy."
Mẹ Thôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu ta: "Con thật ngoan, còn biết giúp đỡ mẹ."
Thôi Diệu Diệu vẫn không nản lòng, muốn dẫn các bạn tham quan toàn bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-tieu-my-nhan-ngot-ngao-va-mem-mai-cua-dai-lao-song-tren-dao/2699106/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.