Cha Thôi hỏi về việc học và cuộc sống ở trường, cô trả lời chân thành, hết mực khiêm tốn.
Thôi Diệu Diệu muốn cha mình làm khó Ninh Kiều, nhưng rõ ràng, cha cô ta không để ý đến những ý đồ nhỏ nhặt của con gái.
Cô ta tức tối, quay mặt đi.
Ninh Kiều phải thừa nhận, khí thế của cha Thôi mang lại cảm giác áp lực.
Chỉ là ở trong quân khu, nhiều lãnh đạo có khí thế còn mạnh mẽ hơn ông ta, nhưng trong cuộc sống thường ngày lại rất dễ gần, nhìn nhiều rồi cũng thấy bình thường.
Lúc này, Ninh Kiều nhìn thẳng vào mắt cha Thôi, nhớ lại cốt truyện gốc.
Lúc đó, đầu óc của Ninh Kiều chứa đầy những tình tiết tiếp theo, nhưng vì mọi thứ phát triển xung quanh Đường Hồng Cẩm, và cô cùng nhà họ Giang sớm đã trở thành pháo hôi, cô nhìn những tình tiết đó, khá khó để nhập tâm. Nhưng trong buổi lễ khai giảng hôm đó, biết được thân phận của cha Thôi đã khiến cô tỉnh ngộ.
Phần sau của cốt truyện gốc, ngoài việc xoay quanh sự nghiệp của Đường Hồng Cẩm, còn miêu tả về nữ chính thực sự là Mai Thư. Trong cốt truyện, cha của bạn cùng phòng của Mai Thư là lãnh đạo của uỷ ban cách mạng, sau khi bị phế truất, tài sản của ông ta bị tịch thu và ông ta bị tống vào tù. Không lâu sau khi ông ta vào tù, người yêu của Thôi Diệu Diệu cũng gặp rắc rối, cô ta không nơi nương tựa, không chịu nổi những lời bàn tán của bạn học nên quyết định bỏ học. Không lâu sau khi cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-tieu-my-nhan-ngot-ngao-va-mem-mai-cua-dai-lao-song-tren-dao/2699107/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.