Canh giải rượu, yêu cầu nguyên liệu rất nhiều, có thể giảm bớt đau đầu và tỉnh táo, Tô Hảo cầm điện thoại trên bàn trà liếc mắt một cái, đã khá muộn.
Cô đứng dậy, váy ngủ buông xuống, cho dù váy bông có chút to rộng, vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy dáng người mảnh khảnh.
Cô đi đến bàn tam giác cạnh sô pha, cầm micro gọi cho quầy lễ tân.
Rất nhanh, bên kia đã có người tiếp.
Tô Hảo nói về mấy nguyên liệu, tỷ như rong biển, đậu hủ, cá nhỏ, hỏi: “Bây giờ còn có nguyên liệu này không?”
Tiếp tân bên kia sửng sốt, nhìn đến là phòng này gọi tới, lập tức trả lời: “Có thể, có thể tìm được, bây giờ phải cần liền sao?”
Tô Hảo quay đầu lại nhìn thoáng Chu Dương, Chu Dương chống cằm, vừa duy trì tư thế mới, cũng nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, Tô Hảo bình tĩnh mà dịch trở về, nói: “Đúng, hiện tại đang cần, có thể tìm được xin đưa lên đến đây giúp tôi, xin cảm ơn.”
Chờ kia đầu nói được, Tô Hảo liền buông micro, nhìn về phía Chu Dương: “Anh nằm một lát, tôi đi chuẩn bị.”
Nói xong, cô xoay người đi vào bếp.
Phòng bếp rất mới, có đầy đủ đồ dùng, vốn là chuẩn bị cho Chu Dương, khách sạn cũng không dám cẩu thả, cho dù không dùng cũng phải thay đổi rất lâu.
Tô Hảo bật nước nóng lên, đầu tiên là trụng qua nước sôi các dụng cụ làm bếp, sau đó lấy dao và thớt, mở gia vị ra, thân ảnh mảnh khảnh đung đưa trong bếp.
Cổ Chu Dương rất hồng, cánh tay cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-hon/1011919/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.