Tần Vũ sửng sốt, ngay sau đó lại cười cười, rất thẳng thắn thành thật đáp: “Yêu chứ.”
Lục Hằng không nói gì nữa, cúi đầu thu dọn đồ đạc. Anh ta đối với Tần Vũ xác thực chỉ là có hảo cảm, chắc là thời gian không dài, cũng không phải loại cảm giác không phải người đó thì không được, chẳng qua khi nhớ tới thì trong lòng vẫn sẽ có mất mát, nửa năm nói dài cũng không dài mà ngắn cũng không ngắn. Kỳ thật mình cũng thế, người đã từng yêu như vậy không phải rất dễ dàng có thể quên đi, đơn giản là chỉ muốn tâm hồn bình yên và sống một cuộc sống tốt đẹp bên nhau.
Tần Vũ đại khái nhìn ra suy nghĩ của Lục Hằng, nở nụ cười, nói: “Nửa năm cũng không phát ra tia lửa gì, có lẽ chúng ta thật sự không có duyên phận.”
Lục Hằng cười, “Chắc là như thế rồi.”
“Thử cũng đã thử…”
“Đến đây kết thúc cũng rất tốt.”
Đêm đó Lục Hằng trực tiếp đặt vé máy bay ngày hôm sau, buổi sáng Tần Vũ rời giường thấy anh ta, bên chân sofa còn để hành lý thì sửng sốt: “Phải đi rồi sao?”
“Đúng vậy, trong nhà đột nhiên có chút việc, tôi đi về trước.”
Tần Vũ gật đầu, hôm qua nếu đã nói như vậy thì anh cũng không thể giữ Lục Hằng nữa, “Chờ em, em thay quần áo rồi đưa anh ra sân bay.”
Lục Hằng nhìn đồng hồ, “Không vội, 11 giờ máy bay mới cất cánh.”
Đến sân bay, hai người nói lời tạm biệt với nhau như những người bạn cũ.
Lục Hằng đưa tay ôm lấy Tần Vũ, vỗ vỗ lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-nien-chi-duong/2450997/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.