Từ lúc Lâm Yến ra khỏi nhà vệ sinh, bình luận trong phòng trực tiếp đã bắt đầu trôi nhanh như gió.
Khoảng khắc cậu và Lục Tẫn đứng sát lại với nhau, tốc độ chạy bình luận có thể sánh ngang được với tốc độ lên lửa bay.
【 Aaaaaa, ủy viên kỷ luật cùng giáo bá hay trêu hoa ghẹo nguyệt, tôi cắn đường đây aaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!! 】
【Chênh lệch chiều cao vừa đủ để hôn một cái!! Giỏi thì làm thử em xem nàooo. 】
【Có thể yêu cầu Lâm Yến mặc áo sơ mi nhiều hơn không? Ảnh mặc hợp vãi òn…】;
“Hắt xì.” Lâm Yến che mũi lại, rầu rĩ mà hắt xì một tiếng.
Lục Tẫn vươn tay ra cảm nhận nhiệt độ của gió: “Lạnh à?”
Lâm Yến: “Không lạnh.”
Nhưng cảm giác hơi rợn sống lưng.
Lâm Yến không chú ý tới biển lớp, đang đi về phía trước thì tay bị người kéo lại.
Lục Tẫn nhỏ giọng nói: “Đi đâu đấy? Tới rồi.”
Lâm Yến mờ mịt ngẩng đầu, “Cửa sau?”
Lục Tẫn: “Đi học đến trễ còn muốn vào bằng cửa chính ư, cậu còn rất kiêu ngạo.”
Lâm Yến: “…”
Nhanh như vậy mà đã nhập vai rồi?
Nhưng đi học đến trễ không đi cửa chính, thầy cô cũng đâu có mù đâu?
Thầy cô mù hay không mù Lâm Yến không biết, nhưng cậu thấy Lục Tẫn quyết tâm lẻn vào, còn kéo cậu vào cùng, cũng đành từ bỏ ý định đi cửa chính.
Vị trí cuối cùng cạnh cửa có một cái bàn trống.
Có vẻ như là chỗ cho bọn họ.
Lục Tẫn quan sát phòng học, chờ khi giáo viên xoay người sang chỗ khác viết bảng, lén đi vào.
Nữ sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-su-ket-hon-khong-lua-dau/2757155/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.